EM THUỘC VỀ ANH - Trang 163

“Em không tự ái,” tôi phản pháo, liếc xuống đọc mấy ghi chú khác,

nhiều cái liên quan đến “giọng điệu” của một cảnh hay hội thoại nhất định.

“Mấy ghi chú về giọng điệu này là sao đây?” tôi nói. “Giọng điệu bọn

em dùng có gì không ổn?”.

“Không có gì. Chỉ cần hạ giọng xuống chút xíu,” anh nói, bắt tréo chân,

kiểu đàn ông, rồi khẽ cười một mình.

Tôi nhất quyết không cười.
“Xin lỗi,” anh nói, lại tách rời hai chân ra. “Chẳng có thời gian đâu mà

đùa.”.

“Không. Quả là không,” tôi nói. “Cứ nói thẳng luôn với em đi.”.
“Được rồi. Nó táo bạo quá. Quá nhiều sex, rượu chè, tiếng lóng, bạo

lực...”.

“Đây đâu phải là kênh Gia đình ABC. Anh biết thế mà, đúng không?”.

“Phải. Anh biết...”.
“Và đó là giọng điệu bọn em vẫn dùng xưa nay.”.
“Không hẳn. Đây là một tình huống nguy hiểm, và bọn em đang đi... xa

quá rồi.”.

“Nhưng người xem thích điều đó ở phim của bọn em. Bọn em không

thường thường và tẻ nhạt.”.

“Nghe này, Marian,” anh nói, bắt đầu xù lông nhím. “Em cần lưu ý vài

điều. Được phát vào chín giờ tối thứ Năm là một gánh nặng lớn. Em phải
đương đầu với mấy đối thủ nặng ký, mà hãng thì kỳ vọng sẽ lôi kéo thêm
nhiều người xem nữa để biện minh cho khoản tiền ta thu về.”.

“Chứ bọn em không phải là cái cây hái ra tiền.”.

Anh cười khẩy một tiếng rồi thò tay vào túi hồ sơ ném cho tôi một tài

liệu nữa. “Còn khuya.”.

Tôi liếc nhìn tài liệu gồm những con số và số liệu thống kê dân số rồi

nhìn lại anh, lắc đầu. “Anh không cho bọn em cơ hội thành công. Và với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.