EM THUỘC VỀ ANH - Trang 165

Anh lờ đi mà nói, “Điều anh không hề muốn là chương trình của em bị

hủy bởi vì em không chịu cắt xén nội dung, rồi hãng lại phải đưa em vào
khung giờ mà khán giả của em sẽ không tìm thấy em đâu cả.”.

Tôi lờ câu nói trịch thượng của anh và bảo mình biết rất rõ vấn đề chung

quy cũng chỉ vì tiền. “Nhưng anh không thể bảo em chịu nhún đi khi tước
hết mọi ý tưởng độc lập sáng tạo của em.”.

“Bọn anh không tước hết. Bọn anh chỉ tước chút đỉnh,” anh lại vừa nói

vừa cười mỉm mà sẽ thật quyến rũ nếu như anh đang nói về công việc của
ai khác. “Chỉ cần sắp xếp lại chút đỉnh. Làm cho nó... lành mạnh hơn một
chút. Bớt táo bạo đi một chút.”.

“Vậy thì cơ bản là sửa lại cả bộ phim rồi còn gì,” tôi lẩm bẩm. “Trời. Tại

sao ta phải chiều theo mấy thằng đần ngoài kia? Còn người có đầu óc xem
truyền hình nữa mà. Chẳng phải vì thế mà anh đến hãng truyền hình này
sao?”.

“Marian. Bình tĩnh lại rồi đọc mấy ghi chú đi. Phim của em vẫn sẽ sắc

sảo - chỉ là không... gai góc quá... Mai ta sẽ nói chuyện,” anh nói với vẻ tự
chủ khiến tôi điên tiết. “Được chứ?”.

“Được,” tôi đáp, biết rằng mình sẽ thực hiện mọi chỉnh sửa theo ý anh -

như tôi vẫn luôn làm - rằng mình không còn cách nào khác.

Anh định đứng lên, nhưng lại ngồi xuống rồi nhìn tôi.
“Gì vậy?” tôi nói.

“Em còn điều gì khác muốn bàn không?”.
“Không hẳn,” tôi nói, hết sức mong anh ở lại thêm chút nữa dù biết mình

sắp buột ra một câu châm chọc, phản tác dụng. “Trừ chuyện em hết sức xin
lỗi là anh không đồng tình với những chọn lựa của em hồi mười tám.”.

Anh khoanh tay rồi gật đầu, hạ giọng nói, “Ừm. Công bằng mà nói - em

vẫn tiếp tục lựa chọn như thế - qua từng ngày, từng năm kể từ ấy... nhưng
đó là đời em.”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.