EM THUỘC VỀ ANH - Trang 164

mấy cái ghi chú này - bọn em sẽ không bao giờ làm được. Anh không thể
bắt bọn em phải cắt xén kiểu này được.”.

“Nghe này Marian. Em biết Vicky muốn làm gì không?” anh hỏi. “Cô ta

muốn đẩy em sang khung giờ lèo tèo thứ Sáu. Anh đang cứu nguy cho em
đấy.”.

“Tại sao?” tôi gắt lại, quyết định sẽ bỏ qua phần nghĩ Vicky là một kẻ

ngu ngốc vô vị. Anh thừa biết ý kiến của tôi về cô ta.

“Em hỏi ‘tại sao’ là sao?”.
“Tại sao anh phải cứu nguy cho em? Vì ta đã lên giường với nhau à?” tôi

nói, cố ý xuyên tạc mối quan hệ của chúng tôi. “Hay vì anh tin tưởng ở
chương trình em đã gây dựng?”.

“Thật lòng hả?” anh nói. “Cả hai.”.
“Được, vậy thì giúp em một điều - quên cái chuyện giường chiếu đó đi

khi điều hành mấy cuộc họp nhỏ của anh. Em không cần cái sự ủng hộ đó,”
tôi nói, giọng run run, biết mình không thể thắng. Chương trình làm tốt như
vậy là vì anh đã gia ơn cho tôi. Nếu anh cắt xén kịch bản của chúng tôi thì
chúng tôi sẽ mất người xem và bị hủy. Tôi đưa tay ra giận dữ xóa vài tin
nhắn trong hộp thư, chỉ để tay khỏi cảm thấy thừa thãi.

Anh thở dài rồi nói, “Nghe này, Marian. Anh đang cố hết sức để giữ

chương trình của em vào thứ Năm, nhưng bọn anh sẽ phải đổi em sang tám
giờ. Số lượng người xem của chương trình bọn em không thể cạnh tranh
trong khung phát chín giờ, mà bên quảng cáo thì đang phàn nàn về nội
dung của em ở khung phát tám giờ. Nên em sẽ phải điều hòa chút đỉnh.
Anh xin lỗi. Anh biết đó không phải điều em muốn nghe, nhưng đành phải
vậy thôi. Ta phải có lợi nhuận.”.

“Chuyện này thật vớ vẩn,” tôi lẩm bẩm, đọc lướt qua mấy ghi chú.
“Dù em có hàng triệu người xem mà nội dung lại xua hết mấy nhà quảng

cáo và khiến phụ huynh kích động thì cũng chẳng có nghĩa lý gì.”.

Tôi lườm anh. “Cảm ơn anh về bài học truyền hình đó.”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.