EM THUỘC VỀ ANH - Trang 200

“Ừ. Có lẽ sẽ làm mọi thứ nguội đi chút,” tôi nói, nghĩ rằng chúng tôi đã

đến nước này đây - đứng nói bâng quơ về thời tiết.

“Em về nhà hả?” anh hỏi.

“Không, em đi ăn tối,” tôi đáp.
Anh nhướng mày. “Hẹn hò rồi cơ à?”.
“Phải. Với mẹ em.”.

Là người rất hâm mộ mẹ tôi, mặt anh sáng lên. “Ô vậy thì cho anh gửi

lời chào bác gái nhé.”.

“Được,” tôi đáp, nhìn chăm chăm cái cà vạt màu xanh lục bảo và vuông

khăn nhét túi áo cùng màu. Tôi biết mình đang lần lữa khi hỏi, “Thế còn
anh đi đâu?”.

“Ra sân bay JFK,” anh nói. “Anh bay chuyến chín giờ đến L.A.”.

“Có việc hay đi chơi?” tôi hỏi châm chọc có tính toán.
“Thôi mà. Em nghĩ sao?” anh hỏi.
Tôi nhún vai như muốn nói tôi không biết chuyện gì đang xảy ra trong

đời anh. Theo như tôi biết thì có thể anh đi miền Tây để hẹn hò với một
diễn viên ngu ngốc nào đó. Có lẽ anh đã quyết định rằng nếu phải đương
đầu với mọi vấn đề của tôi, thì thà cặp với một em hai mươi lăm thật sự hấp
dẫn không muốn có con còn hơn. Một em chưa từng có con. Tôi chợt thấy
dấy lên cơn ghen vô lý lẫn buồn bã, giận dữ và thất vọng ê chề.

“Không. Dạo này thì không chơi giỡn gì sất. Anh sắp đi lo mấy vụ chiếu

thử và sắp xếp lịch chiếu sau cùng,” anh nói.

“Rồi sao? Ta có bình an vô sự không?” tôi hỏi.
Anh trông bối rối rồi nói, “Ồ, phải. Anh tưởng em muốn nói hai ta. Ý em

là phim của em à?”.

“Phải. Bình an vô sự không?”.
Tôi hỏi dù không hẳn là lo về chuyện sắp xếp lại lịch chiếu, nhưng anh

nhún vai vô vọng, như thể anh làm trong phòng xử lý thư từ chứ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.