EM THUỘC VỀ ANH - Trang 203

“Thôi mà,” anh năn nỉ.
“Sao?” tôi gắt.

Tôi chờ anh nói nhưng anh lại lắc đầu, nhìn đi, như thể anh biết sẽ cắt

phim của tôi hay mối quan hệ của chúng tôi vậy. Có lẽ cả hai.

“Tạm biệt,” cuối cùng anh nói. “Anh sẽ gọi cho em ngay khi anh biết

được điều gì.”.

“Tốt,” tôi đáp. Rồi tôi bước xuống xe, sập cửa, chạy qua màn mưa về

phía mẹ.

Đến cuối lối vào hình vòm trông như đường băng dẫn tới nhà hàng, tôi

nhận ra mẹ mặc áo măng tô màu đỏ, hai lớp trên ngực, cái túi có bánh xe
của Goyard mà mới đây bà khoe là “ăn cắp” trên eBay để dưới chân.

“Chuẩn giờ,” bà nói, chạy ào tới chỗ tôi. Chúng tôi ôm nhau lâu hơn cái

chào hỏi ôm hôn thường lệ một chút rồi bà hôn lên trán tôi và nhìn chăm
chú vào mắt tôi. “Gặp con mừng quá con yêu.”.

“Con cũng vậy,” tôi đáp, giờ thì chắc chắn rằng bà đã biết đang có

chuyện gì.

Tuy nhiên bà vẫn kiềm chế tốt như mọi khi mà nói, “Con trông ổn. Rất

ổn. Con đổi màu tóc rồi à?”.

“Con chọn màu sáng hơn một chút,” tôi nói, đưa tay lên hất một món tóc.

“Mẹ biết đấy - cho mùa hè.”.

Bà mỉm cười nói bà cần làm gì đó cho bản thân, có lẽ là khi còn ở đây.

“Khi nào mẹ bay về lại?” tôi hỏi.
“À, mẹ cũng không biết. Mẹ chỉ nhấp cái gì đó trên máy tính thôi mà.

Mẹ nghĩ mẹ sẽ về vào chiều thứ Sáu... Mẹ phải kiểm tra xem đã.”.

“Con có thể cố đặt cho mẹ một cái hẹn với Dana,” tôi nói, ám chỉ nhà tạo

mẫu tóc lâu năm của mình ở Louis Licari.

“Vậy thì hay quá,” bà nói khi chúng tôi vào nhà hàng, gửi áo khoác và

túi của mẹ tôi nơi một cô trưởng nhóm phục vụ có mái tóc nâu vàng mà nếu
thay thế được cho Angela Rivers thì tuyệt hảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.