EM THUỘC VỀ ANH - Trang 216

mà. Mẹ thấy bọn nhóc của Angie và Brad chưa?”.

Mẹ tôi đảo mắt rồi nói bà nghĩ bọn tôi không nên thèm được giống như

“mấy đứa chẳng giống ai đó”.

“Kệ mẹ đấy. Mẹ đã hứa sẽ không ý kiến ý cò gì nếu bọn con để mẹ đi

cùng rồi mà,” tôi nói.

“Không phải con có ý xúc phạm đâu, cô Rose, nhưng chính vì vậy mà

không khi nào con đi mua sắm với mẹ con cả,” Belinda góp lời. “Thật ra thì
chẳng đứa nào làm thế.”.

“Không đúng,” mẹ tôi nói, trông bực mình với Belinda - không phải

chuyện lạ. “Tuần trước cô thấy Mary Margaret với mẹ nó ở Dillard mà. Họ
vừa tìm được một cái váy dài chấm đất rất xinh...”.

“Váy dài chấm đất á?” Belinda lặp lại cứ như vừa ngửi thấy mùi hôi.

“Nói về chuyện lỗi thời. Vấn đề là ngắn hay dài thôi. Ủa, mà nó định đi dự
tiệc trà sao?”.

“À, vấn đề là, cô không phải người mẹ duy nhất...”.
Tôi ngắt lời bà, nêu ra điểm khác biệt quan trọng. “Mary Margaret là đứa

chán chết. Nó đi sắm đồ với mẹ nó chỉ vì chẳng có đứa bạn nào cả.”.

“Mẹ con bé nói với mẹ là nó chủ trì đêm khiêu vũ,” mẹ tôi nói, cố hết

sức lờ đi từ chán chết tôi dùng. “Chủ trì tiệc khiêu vũ thì đương nhiên phải
có bạn chứ.”.

“Mẹ nghĩ vậy cũng đúng,” Charlotte nói. “Nhưng trường hợp này thì

không. Chẳng ai chịu nổi nó.”.

“Nó còn chẳng có bạn trai nữa kìa,” Belinda nói khi chúng tôi nhìn nhau

cười khoái chí. Chỉ trong vài ngày mà bọn tôi đã biến thành mấy cô gái bà
hằng mong ước - và có lẽ tôi cũng thầm muốn điều đó nữa. Tôi còn thấy
mình đã cảm thấy khác trước khi ở trường, nơi không ai biết - hay để ý -
các status của tôi. Nhưng tôi biết, và cảm thấy khá thích thú.

“Được rồi. Được rồi. Mẹ hiểu rồi. Mẹ sẽ dán miệng lại,” mẹ tôi nói, cố

làm ra vẻ một bà mẹ vui tính, dù chuyện đó hoàn toàn trái ý bà. “Mẹ rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.