EM THUỘC VỀ ANH - Trang 233

thân nhất. “Đã bao giờ cô có xích mích trầm trọng kiểu này với bạn chưa?”
tôi hỏi Marian.

Bà nói chưa, nhưng bà hầu như không còn liên lạc gì nhiều với người

bạn thân nhất thời trung học. “Bọn cô chưa bao giờ cãi cọ mà chỉ xa nhau
dần thôi.”. “Sao vậy?”.

“Ồ cô không biết nữa. Quá nhiều lý do... Nhưng chủ yếu vì cô không

thành thật với cô ấy...”.

“Về con à?” tôi đoán.
Bà ngập ngừng, rồi nói phải. “Cô thấy giải quyết mọi chuyện như con đã

làm thì tốt hơn nhiều. Con đã thẳng thắn với nó.”.

“Phải. Trừ chuyện là giờ nó ghét con rồi.”.
“Nó không ghét con. Cứ để một thời gian... Hay là con có thể viết mấy

chữ nói rằng dù con không đồng tình với điều nó đã làm, nhưng con vẫn
thương nó và mong nó có một buổi tiệc khiêu vũ vui vẻ.”.

“Con phải nói sao với Philip đây?”.

“Hầu hết bọn con trai chẳng để tâm nhiều đến tiệc khiêu vũ đâu,” bà nói.

“Con có thể đền bù cho cậu ta sau.”.

“Dạ,” tôi đáp, rồi bất thần, thấy không chịu nổi thêm giây nào nữa, tôi

phải nói với bà. “Con đã tìm kiếm chú ấy,” tôi thông báo, nhăn mặt khi chờ
bà đáp.

“Tìm ai?” bà nói, đúng như đã thấy trước.

“Conrad,” tôi nói. “Từ lúc ở chỗ cô về. Con đã tìm khắp, Facebook,

Linkedin, Google, thậm chí trong các website họp mặt trung học.”.

“Rồi sao?” bà hỏi, giọng có vẻ lo lắng.
“Chẳng sao cả. Con tưởng con sắp làm quen được với Conrad Knight

duy nhất trên Facebook - hình hồ sơ để trống - rồi con chờ hồi đáp yêu cầu
kết bạn cả tuần, rốt cuộc không phải.”.

Tôi ngập ngừng, rồi hấp tấp nói tiếp, “Con chỉ không biết cô cảm thấy

sao nếu giúp con... cô biết đấy... tìm chú ấy. Có lẽ ít ra cũng cho con vài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.