EM THUỘC VỀ ANH - Trang 238

“Chú ấy từng là nhạc sĩ,” tôi nói. “Cả hai đều không rõ hiện nay chú ấy

đang làm gì.”.

“Cả hai ư?” bố hỏi.

“Con và Marian. Lâu rồi cô ấy không liên lạc với chú ấy.”.
Khoảng mười tám năm.
“Kiểu đó khá điển hình đối với mấy chuyện yêu đương hồi trung học,”

mẹ vừa nói vừa hướng cái nhìn biết tỏng về phía Charlotte. Bà có thể nói,
Đừng có mà để bị dính bầu vì cái nhân vật Noah ấy đấy, kẻo một ngày nào
đó có lẽ cả con cũng sẽ thấy một đứa mới lớn đứng trước cửa nhà mình. Bà
quay qua tôi nói, “Họ học cùng thời trung học, phải không?”.

“Dạ. Lúc đó họ vừa tốt nghiệp,” tôi nói, nghĩ rằng chắc Charlotte đã cho

bà thông tin này; tôi đã cẩn thận không cho mẹ biết gì cụ thể.

“Thế chú ấy vào đại học nào?” mẹ tôi hỏi, cố giữ giọng thản nhiên dù

đang nói tới chủ đề gây tranh cãi.

Tôi chợt cảm thấy tự mãn khi bỏ miệng miếng kem cuối cùng. “Thực ra,

theo con biết thì chú ấy không vào đại học.”.

“Thật ư?” bố nói.
Không nhịn được, tôi lại tiếp tục châm chích. “Phải. Vậy mà chẳng hiểu

sao cô Marian vẫn yêu chú ấy.”.

Lần nữa Charlotte lại không hiểu ý. “Sao cô ấy lại không thể yêu chú ấy

vì chuyện đó? Chị có thể không vào đại học nhưng cả nhà vẫn yêu thương
chị mà!”.

“Phải,” tôi nói. “Cảm ơn Charlotte nha.”.
“Dĩ nhiên là cả nhà yêu thương Kirby dù nó quyết định thế nào,” mẹ tôi

nói. “Nhưng chính vì chúng ta yêu thương chị con nên mới muốn chị ấy
vào đại học.”.

“Chuyện đó tùy ở con thôi Kirby,” bố nói. “Bố mẹ sẽ không ép đâu.”.

“Dù thời hạn đóng tiền cọc đã lù lù trước mặt rồi,” mẹ nói. “Nhắc nhở

chút xíu thôi.”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.