EM THUỘC VỀ ANH - Trang 286

lại chương trình, vì nó sẽ có ích cho đánh giá xếp hạng của tôi. Họ cũng
đang góp phần vào tỷ lệ người xem đấy!

Tôi cảm ơn khi bà hít một hơi dài, kiệt sức rồi đột ngột đổi đề tài. “Vậy

lần sau cùng cháu với Janie trò chuyện là bao giờ?”

“Tiếc là lâu rồi ạ,” tôi nói, nhớ là đâu như dịp họp mặt mười năm, khi tôi

bảo nó tôi đành phải bỏ lỡ vì công việc trong khi thực ra có liên quan đến
Conrad nhiều hơn. Tôi biết cậu ta sẽ không đến, nhưng tôi không muốn
nghe nhắc tới tên cậu ta. Tôi không muốn ở bên những ai biết cậu ta. Tôi
không muốn nghĩ gì về cậu ta cả.

“Nhưng không hờn giận gì cả đúng không? Hai cô không xích mích gì

đấy chứ?”

“Ồ, không đâu cô Wattenberg, làm gì có chuyện ấy. Bọn cháu chỉ... xa

cách dần. Chuyện đó vẫn xảy ra mà.”

“Ừ, đời sống mấy cô khác nhau thế kia mà - điều đó thì đúng,” bà nói,

liếc nhìn tay trái tôi, và tôi thấy mình vẫn cầm tay lái.

“Có tin tức cưới hỏi gì không? Sắp đeo nhẫn chưa?” bà hỏi. “Mẹ cháu

quý cậu người yêu đó của cháu lắm. Cô có xem hình. Cậu ta trông như
Richard Gere thời trẻ, chàng diễn viên cô mê nhất ấy. Từ hồi xem Người
đàn bà đẹp đến giờ. Với lại ai mà ngờ cháu lại yêu anh chàng chơi gái?”

Tôi mỉm cười đáp, “Phải. Thôi được, đó là một kỳ công.”

“Thế?”
Tôi lắc đầu, đưa bàn tay trái không đeo nhẫn lên, thỏ thẻ, “Chưa có

nhẫn!”

“Thôi nào, cố lên! Rồi cũng đến thôi! Sau đấy là con cái. Cháu vẫn còn

thời gian mà. Với lại biết đâu cháu sinh đôi không chừng. Cháu có biết xác
suất sinh đôi tăng dần theo tuổi tác không? Phụ nữ lớn tuổi dễ rụng hai
trứng. Biết đâu cháu còn sinh ba nữa ấy chứ! Cháu có thể đuổi kịp con
Janie chỉ trong một lượt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.