EM THUỘC VỀ ANH - Trang 352

đám đông thì thấy Marian, rồi gia đình tôi. Họ ngồi ở hai bên lối đi, nhưng
gần ngang hàng, nên không làm sao mà nhìn vào mắt tất cả mọi người khi
đi ngang. Tôi quyết định chỉ nhìn thẳng về phía trước cho chắc ăn, hai tay
xếp lại như đã được chỉ dẫn. Tôi không thấy Conrad đâu, rồi tự nhủ đừng
thất vọng nếu như ông quyết định không đến.

Khi nhạc dừng, tôi ngồi vào cuối bục ghế dài, tất cả chúng tôi đều ngồi

theo thứ tự bảng chữ cái đã được chỉ định, và lật xem tờ chương trình, tô
đậm tên tất cả bạn học xuất sắc - giỏi nhất môn này rồi xuất sắc nhất môn
kia. Tôi khép tờ chương trình lại rồi nhắm mắt và bắt đầu khoảnh khắc trầm
tư riêng, bỏ ngoài tai mọi thứ, dù tôi tin chắc bài giảng của Cha O’Malley
và bài diễn văn từ biệt của Gena Rych đang truyền cảm hứng cho nhiều
người.

Tôi nghĩ về chuyện mình được sinh ra rồi cho đi làm con nuôi và mười

tám năm đầu đời. Tôi nghĩ về mấy tháng vừa qua và chuyến đi New York
tìm thấy Marian. Tôi nghĩ về ngày hôm nay, nó có ý nghĩa thế nào đối với
gia đình tôi, đang ngồi sau lưng tôi kia. Tôi nghĩ về mọi thứ phải xảy ra để
đưa tôi đến với khoảnh khắc này. Tôi nghĩ về chuyện mình sẽ đi đâu và
mình muốn trở thành một người thế nào.

Thế rồi chúng tôi nghe xướng danh, từng người một. Ai cũng được reo

hò cổ vũ, một số thì to hơn và phô trương hơn - hầu như có liên quan trực
tiếp đến tiếng tăm - và khi đến chữ R, tim tôi bắt đầu đập cuồng loạn gần
bằng lúc bước lên sân khấu cùng Conrad, dù lần này vì những lý do rất
khác. Không kể nỗi hãi hùng thoáng qua về bài thi nhập môn toán cao cấp
thì tốt nghiệp trung học vẫn luôn là cái gì đó hiển nhiên, nên không phải tôi
ngạc nhiên khi thấy mình ngồi đây. Nhưng tôi vẫn tự hào, và thật lạ là còn
thấy biết ơn. Tôi biết ơn Marian đã sinh ra tôi - rồi trao tôi cho một gia đình
mong muốn có một đứa con. Tôi biết ơn Conrad, dù ông có đang ở đây hay
không, vì đón nhận tôi ngay mà không mảy may thắc mắc. Tôi biết ơn con
em vì chưa bao giờ cố khiến tôi cảm thấy như người ngoài cuộc, mặc dù nó
có thể dễ dàng làm thế, mặc dù chính tôi đã tự làm vậy. Và trên hết, tôi biết
ơn bố mẹ vì đã yêu thương và biến tôi thành con của họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.