EMILY TRÊN DẢI CẦU VỒNG - Trang 121

Cô không lăn tăn chuyện phải làm việc nhà, nhiều đến đâu cũng thế…

nhưng chính giọng điệu của bà Ruth mới gây khó chịu.

“Tất nhiên cháu mà ở đây thì chi phí sinh hoạt của ta sẽ đội lên rất

nhiều,” bà Ruth tiếp tục. “Nhưng cũng là chuyện hợp tình hợp lý khi tất cả
chúng ta cùng phải đóng góp nuôi dưỡng cháu. Ta cho là, và lúc nào ta
cũng nghĩ như vậy, đáng ra sẽ tốt hơn nhiều nếu cho cháu đến trường
Queen để kiếm cái chứng chỉ làm giáo viên.”

“Cháu cũng muốn thế,” Emily nói.

“Hừm.” Bà Ruth bĩu môi. “Ra là thế. Nếu vậy thì ta thật không hiểu

nổi tại sao bác Elizabeth lại không cho cháu đến Queen. Xét trên nhiều
phương diện khác thì ta dám chắc bà ấy đã chiều chuộng cháu quá đủ rồi…
ta vẫn cho rằng nếu bà ấy nghĩ cháu thực lòng mong muốn điều này thì
kiểu gì bà ấy chẳng nhân nhượng. Cháu sẽ ngủ ở buồng bếp. Mùa đông chỗ
đó ấm hơn những phòng khác. Trong đó không có khí đốt, nhưng dù sao đi
nữa thì ta cũng chẳng đủ khả năng sắm khí đốt để cho cháu học hành. Cháu
phải dùng nến thôi; mỗi lần dùng hai cây cũng được. Ta muốn cháu giữ
phòng riêng gọn gàng ngăn nắp và có mặt ở đây để ăn cơm đúng vào giờ
giấc ta đã đề ra. Ta cực kỳ để ý đến chuyện này đấy. Còn một việc nữa mà
cháu cũng cần phải hiểu ngay lập tức. Cháu không được phép đưa bạn bè
về đây. Ta không có ý định mua vui cho bọn chúng đâu.”

“Ilse cũng không được ạ, hay Perry, hay Teddy cũng vậy ạ?”

“Chà, Ilse là một người nhà Burnley và cũng có quan hệ xa. Con bé

thỉnh thoảng đến cũng được, không có chuyện lúc nào cũng chạy lăng
quăng ở đây đâu nhé. Theo những gì ta nghe được thì con bé không phải
một người bạn đồng hành phù hợp với cháu lắm. Về phần đám con trai…
chắc chắn là không. Ta chẳng biết gì về Teddy Kent, và cháu phải thấy đủ
tự trọng để đừng có mà giao du với Perry Miler.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.