EMILY TRÊN DẢI CẦU VỒNG - Trang 141

thơ vần vớ vẩn, ngu ngốc về Lá mùa thu, y hệt thứ văn chương tôi từng viết
cách đây ba năm.

“Và Evelyn chia buồn với tôi trước toàn thể phòng nữ sinh bởi vì

người ta đã không chọn bài thơ của tôi. Chắc hẳn Tom Blake đã kể cho cô
ta nghe chuyện đó.

“ ‘Cậu đừng lấy làm buồn về chuyện đó, tiểu thư Starr. Tom nói nó

cũng không đến nỗi nào nhưng tất nhiên vẫn chưa đạt đến tiêu chuẩn của
Bút lông được. Rất có thể một hai năm nữa cậu sẽ đạt được trình độ ấy. Cứ
tiếp tục cố gắng đi.’

“ ‘Cảm ơn,’ tôi nói. ‘Tôi không buồn. Việc gì phải thế chứ? Trong bài

thơ của mình, tôi đâu có sử dụng từ “long lanh” để ghép vần với từ “màu
xanh”. Nếu mà làm thế thì quả thực tôi cũng sẽ lấy làm buồn lắm lắm.’

“Evelyn nổ hết cả đom đóm mắt.

“ ‘Đừng thể hiện sự thất vọng quá lộ liễu thế chứ, nhóc,’ cô ta nói.

“Nhưng tôi nhận thấy sau đó cô ta đã từ bỏ chủ đề này.

“Chìm đắm trong cảm giác thỏa mãn, ngay khi từ trường về nhà, tôi đã

viết vào cuốn sổ Jimmy một bài phê bình bài thơ của Evelyn. Tôi đã mô
phỏng nó dựa trên bài tiểu luận của Macaulay về Robert Montgomery tội
nghiệp, và bài phê bình này làm tôi thích thú đến độ tôi chẳng còn cảm thấy
buồn phiền hay xấu hổ nữa. Khi nào về nhà, tôi sẽ phải đưa cho thầy
Carpenter xem mới được. Rồi thầy ấy sẽ cười khùng khục không ngừng
cho xem.”

“6 tháng Mười một, 19…

“Tối nay, khi liếc qua một lượt cuốn nhật ký của mình, tôi phát hiện ra

rồi chẳng mấy chốc, tôi sẽ phải từ bỏ công cuộc ghi lại những hành động

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.