EMILY TRÊN DẢI CẦU VỒNG - Trang 143

tên vào đó nữa nhé.’

“Tôi hứa sẽ làm vậy và tiếp tục bước xuống cầu thang. Đến chân cầu

thang, tôi liếc mắt nhìn lại phía sau. Cô ấy vẫn đứng đó, dõi mắt theo tôi.
Từ ánh mắt cô, toát lên một sắc thái nào đó khiến tôi cảm thấy thật vui
sướng, thật tự hào, thật hạnh phúc, nhún nhường và… và… sùng tín. Phải,
cảm giác của tôi chính là thế đấy.

“Ôi, ngày hôm nay mới đẹp đẽ làm sao. Giờ thì tôi cần gì phải bận tâm

về Bút lông hay Evelyn Blake?

“Tối nay bác Ruth đã đi bộ về đến đầu thị trấn để thăm anh Andrew

nhà bác Oliver, giờ đang làm việc tại ngân hàng ở đây. Bác ấy cho tôi đi
cùng. Bác ấy tận tình khuyên bảo anh Andrew rất nhiều chuyện, nào là về
nhân cách, về việc ăn uống cũng như về quần áo lót, và bác ấy còn bảo bất
cứ khi nào thích anh ta cứ đến nhà chơi tối tự nhiên. Andrew là một người
nhà Murray, các bạn thấy rồi đấy, bởi vậy anh ta có thể xông thẳng vào
những chỗ Teddy và Perry chẳng dám đặt chân tới bao giờ. Anh ta khá ưa
nhìn, với mái tóc thẳng màu đỏ được chải vuốt đúng kiểu. Nhưng lúc nào
trông anh ta cũng có vẻ như vừa bị hồ bột và là lượt phẳng phiu vậy.

“Theo ý tôi buổi tối hôm nay cũng không phải hoàn toàn lãng phí, vì

bà Garden, chủ nhà của anh ta có một con mèo rất hay ho mà lại còn thích
tán tỉnh tôi nữa chứ. Nhưng khi Andrew vỗ về cậu chàng và gọi cậu chàng
là ‘mèo con tội nghiệp’, con vật thông minh đó bèn rít lên với anh ta.

“ ‘Đừng có suồng sã với mèo quá,’ tôi khuyên Andrew. ‘Và anh phải

nói năng một cách tôn trọng về cậu ấy hay với cậu ấy.’

“ ‘Nhảm nhí!’ bác Ruth nói.

“Nhưng gì thì gì, mèo cũng có phẩm giá của mèo chứ.”

“18 tháng Mười một, 19…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.