EMILY TRÊN DẢI CẦU VỒNG - Trang 155

lại không biết chuyện đó. Tôi đã nghe anh trai của Marsh cười cợt bêu riếu
chuyện ấy đấy. Này, hành động đó chẳng ngu ngốc à, bạn thân mến?”

Emily đỏ bừng mặt vì giận dữ và xấu hổ; tuy nhiên lý do chính là do

Evelyn Blake coi là bạn – thân – mến. Buổi đi tắm dưới ánh trăng đẹp đẽ ấy
– hết thảy mọi người đã biến nó thành một thứ báng bổ đến thế nào kia
chứ! Cô sẽ không trò chuyện về nó với Evelyn; thậm chí cô sẽ chẳng thèm
nói với Evelyn rằng họ vẫn mặc váy lót. Cứ để mặc cô ta muốn nghĩ gì thì
nghĩ.

“Có một số chuyện tôi không nghĩ là cậu hiểu rõ vấn đề, tiểu thư

Blake ạ,” cô bé nói, với giọng điệu nhuốm màu châm biếm đi kèm với kiểu
thái độ dễ khiến cho những từ vốn rất bình thường dường như cũng thành
ra hàm chứa nhiều thâm ý không thể diễn đạt bằng lời.

“Ồ, chẳng phải cậu nằm trong số những Người Được Chọn sao?”

Evelyn bật ra một tiếng cười khe khẽ đầy ác ý.

“Đúng vậy,” Emily bình tĩnh đáp, nhất định không chịu rời mắt khỏi

cuốn vở.

“Dào ôi, đừng tức tối quá, bạn thân mến. Tôi nói thế chỉ vì cảm thấy

thật đáng tiếc khi Ilse tội nghiệp cứ đâm đầu vào nhầm chỗ suốt. Tôi cũng
mến cậu ấy đấy chứ, cô gái tội nghiệp. Và tôi chỉ mong sao cậu ấy giảm bớt
niềm yêu thích các màu sắc sặc sỡ đi. Cái váy dạ hội màu đỏ tươi cậu ấy
mặc tại buổi hòa nhạc của lớp năm nhất ấy… thật tình, cậu biết đấy, nó kỳ
dị quá.”

“Tôi lại thấy cậu giống như một bông huệ vàng cao ráo trong lớp vỏ

đỏ tươi roi rói,” Emily nói.

“Cậu đúng là một người bạn trung thành, bạn thân mến ạ. Không biết

liệu Ilse có sẵn lòng bảo vệ cậu như thế này không. Chà, có lẽ tôi phải để
yên cho cậu học bài thôi. Cậu có bài thi tiếng Anh lúc mười giờ, đúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.