EMILY TRÊN DẢI CẦU VỒNG - Trang 158

trong lòng dấy lên cảm giác khó chịu khi ý thức được mọi người đều nhìn
cô bằng ánh mắt kỳ quái khi cô băng băng lao qua phố xá, treo áo khoác lên
giá mà chẳng buồn đánh mắt qua cái gương, và vội vã chạy vào trong lớp.

Cả phòng học sửng sốt nhìn chòng chọc, chỗ nãy chỗ kia vang tiếng

cười khúc khích. Thầy Scoville, dáng người dong dỏng thanh lịch, đang
phát giấy thi cho học trò. Ông đặt một tờ giấy xuống trước mặt Emily và
nghiêm nghị hỏi,

“Trò có soi gương trước khi đến lớp không vậy, tiểu thư Starr?”

“Không ạ,” Emily bực bội đáp, cảm giác được đang có một sự nhầm

lẫn khủng khiếp nào đó.

“Có… lẽ… nếu… ta… là… trò… thì… giờ… ta… sẽ… nhìn thử…

xem sao đấy.” Thầy Scoville có vẻ khó khăn lắm mới cất nổi nên lời.

Emily đứng dậy quay trở lại phòng thay đồ nữ. Cô bé gặp thầy hiệu

trưởng Hardy trên sảnh và hiệu trưởng Hardy nhìn cô chằm chằm. Tại sao
hiệu trưởng Hardy lại nhìn chằm chằm… tại sao các học sinh năm nhất lại
phá lên cười… ngay khi đối diện với tấm gương soi trong phòng thay đồ,
Emily đã hiểu.

Một bộ râu đen tinh tế nằm vắt ngang môi trên và hai bên má cô; một

bộ râu đen sì kiểu cách, hai đầu xoăn tít. Emily mất một lúc cứ há hốc
miệng kinh hoàng thất thần nhìn chằm chằm hình ảnh phản chiếu của
mình… tại sao… chuyện gì… ai đã làm thế này?

Cô bé giận dữ quay ngoắt lại. Evelyn Blake vừa bước vào phòng.

“Cậu… cậu đã làm chuyện này!” Emily hổn hển nói.

Evelyn nhìn chòng chọc một lúc… rồi bật cười rũ rượi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.