EMILY TRÊN DẢI CẦU VỒNG - Trang 179

quan tâm xem hậu quả sẽ ra sao nữa. “Nếu bác khóa cửa nhốt cháu ở ngoài
thì cháu sẽ quay về Trăng Non. Mọi người biết hết về vở kịch rồi; đến cả
bác Elizabeth cũng sẵn lòng cho cháu tham gia.”

Cô bé chộp lấy áo khoác và chụp lên đầu cái mũ nhỏ gắn lông đỏ được

vợ của ông Oliver tặng nhân dịp Giáng sinh. Ở trang trại Trăng Non, mọi
người không mấy ủng hộ khiếu thẩm mỹ của bà Addie, nhưng cái mũ này
vừa như in và Emily rất thích nó. Bà Ruth đột nhiên nhận ra, khi đội cái mũ
đó, trông Emily mới chín chắn và trưởng thành đến mức kỳ quặc ra sao.
Nhưng nhận thức đó vẫn chưa thể xoa dịu được cơn giận của bà. Em’ly đã
đi rồi… Em’ly đã dám coi thường bà và chẳng thèm coi ý kiến của bà ra gì;
cái con bé Em’ly ranh mãnh, xảo quyệt đó; phải dạy cho Em’ly một bài học
mới được.

Đến đúng chín giờ, trong cơn giận dữ và lòng quyết tâm không gì suy

chuyển được, bà Ruth khóa hết mọi cửa rả lại và lên giường đi ngủ.

Vở kịch đã thành công rực rỡ. Ngay cả các sinh viên trường Queen

cũng phải thừa nhận điều này và nhiệt liệt vỗ tay hoan hô. Emily đã ném
mình vào trong vở kịch với ngọn lửa hừng hực và nguồn năng lượng được
khơi nguồn từ cuộc đối đầu với bà Ruth, quét sạch mọi ý thức vướng víu về
đám váy lót bằng vải Flanen và về cô Errol đang kinh ngạc một cách đến là
dễ chịu, chính cô Errol đã từng đưa ra lời phê bình về màn trình diễn của
Emily rằng cô có phần hơi quá lạnh lùng và dè dặt so với một vai diễn đòi
hỏi sự phóng túng mãnh liệt hơn. Đến cuối buổi diễn, Emily suýt chết chìm
dưới cơn mưa những lời khen ngợi. Đến cả Evelyn Blake cũng nhã nhặn
nhận xét,

“Thật tình, bạn thân mến ạ, cậu cũng phi thường ra phết đấy; một nữ

diễn viên ngôi sao; một nhà thơ, một tiểu thuyết gia đang lên; sắp tới, cậu
sẽ mang đến bất ngờ gì cho chúng tớ đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.