EMILY TRÊN DẢI CẦU VỒNG - Trang 219

Có một ông già hễ Emily vừa kết thúc một lời nhận xét nào đó là lại

chêm ngay vào một từ “Hừm”. Đến lúc cuối, khi được đề nghị đặt mua báo,
ông ta bèn thô lỗ trả lời, “Không.”

“Cháu lấy làm mừng vì lần này ông không nói ‘Hừm’ nữa,” Emily

nói. “Câu đó nghe càng lúc càng tẻ nhạt.”

Ông già trợn mắt nhìn chằm chằm… rồi bật cười cùng cục.

“Liệu cô có bất kỳ mối liên hệ nào với những người nhà Murray kiêu

kỳ không vậy? Hồi còn trẻ tôi từng làm việc ở một nơi người ta gọi là
Trăng Non và một người nhà Murray – tên bà ấy là Elizabeth – cũng có lối
nhìn kiêu căng ngạo mạn giống hệt như cô vậy.”

“Mẹ cháu là một người mang họ Murray.”

“Tôi cũng nghĩ vậy đó; cô có những nét đặc trưng của dòng họ đó.

Chà, hai đô la đây nhé, và cô có thể ghi tên tôi vào. Tôi vẫn muốn xem qua
số đặc biệt đó trước khi đặt mua hơn. Tôi vốn không thích mua da gấu
trước khi nhìn thấy con gấu. Nhưng cũng đáng bỏ ra hai đô la để chứng
kiến một Murray kiêu kỳ lặn lội đến mời mọc ông già Billy Scott đặt mua
báo.”

“Sao cậu không lườm chát mặt ông ta đi?” Ilse hỏi khi hai cô gái đã

rời đi chỗ khác.

Emily đang bước phăm phăm, đầu ngẩng cao, ánh mắt toát lên vẻ cáu

kỉnh.

“Tớ đi mời mọi người mua báo chứ không phải để thiên hạ nảy sinh

thêm vài bà góa nữa. Tớ không trông mong là mọi chuyện sẽ xuôi chèo mát
mái từ đầu đến cuối.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.