EMILY TRÊN DẢI CẦU VỒNG - Trang 220

Lại có một người đàn ông khác, suốt lúc Emily trình bày cứ càu nhà

càu nhàu mãi, ấy vậy nhưng, đúng lúc cô đã chuẩn bị tinh thần sẵn sàng
đón nhận lời từ chối thì ông ta lại đặt mua luôn năm số báo.

“Ông ấy thích làm người khác thất vọng,” cô nói với Ilse, trong lúc họ

đi xuống đường mòn. “Ông ấy thà khiến cho người khác thất vọng một
cách dễ chịu còn hơn là chẳng làm gì hết.”

Một người khác thì liến thoắng chửi rủa, “không nhắm cụ thể vào cái

gì hết mà chỉ chung chung thôi,” theo như lời Ilse; còn một ông già khác
đang tính đặt báo đến nơi rồi thì tự nhiên vợ ông ta nhảy vào phá đám.

“Nếu tôi mà là ông thì tôi sẽ không làm thế đâu, bố nó ạ. Biên tập viên

của tờ báo đó là một kẻ vô đạo đấy.”

“Ông ta chắc chắn là một kẻ vô liêm rồi,” “bố nó” nói, rồi cất tiền trở

lại trong ví.

“Ngon lành!” Emily lẩm bẩm khi đã thoát ra khỏi tầm nghe. “Mình

phải ghi nhanh chuyện này vào cuốn sổ Jimmy mới được.” Như thông lệ,
phụ nữ đón tiếp hai cô bé bằng thái độ lịch sự hơn nhiều so với cánh nam
giới, nhưng lại đặt hàng nhiều hơn. Thật ra, người phụ nữ duy nhất đặt báo
là một phu nhân luống tuổi đã bị Emily chinh phục tình cảm bằng cách lắng
nghe với vẻ cảm thông bản miêu tả dài dằng dặc của bà luống tuổi vừa
được nhắc đến ở trên về vẻ đẹp và những ưu điểm của chú mèo cưng
Thomas đã chết của bà; tuy nhiên phải thừa nhận rằng đến lúc kết thúc câu
chuyện, Emily vẫn thì thầm riêng với Ilse, “Xin hãy mua tờ Charlottetown
đi.”

Trải nghiệm tệ nhất của họ là với một người đàn ông xỉ vả họ không

tiếc lời vì quan điểm chính trị của ông ta khác với quan điểm chính trị của
tờ Thời đại và có vẻ như ông ta cho rằng hai cô gái phải chịu trách nhiệm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.