EMILY TRÊN DẢI CẦU VỒNG - Trang 250

suối theo ngài ấy. Và hẳn là cả hai đã bị chết đuối cùng nhau rồi nếu không
phải đúng lúc ta trên đường trở về nhà sau khi mang bơ đến lâu đài cho nữ
hoàng và nghe thấy tiếng kêu của hai đứa. Ôi chao, đúng vậy đấy, nhoắng
cái ta đã hiểu được chuyện xảy ra bèn chạy đến bên suối và chẳng mất
nhiêu thời gian để vớt được cả hai, lúc này đang vừa sợ mất mật vừa ướt
nhèm nhẹp. Ta biết rõ phải làm gì đó và ta đã phát ốm lên vì cứ phải trách
phạt Alec tội nghiệp rồi, thêm nữa thành thực mà nói, cháu gái yêu quý ạ,
lúc đó ta đã phát điên lên mất rồi và chẳng nghĩ gì đến hoàng tử với lại đức
vua hết, chỉ thấy đây là hai đứa trẻ hư hỏng thôi. Ôi chao, đó đúng là một
cơn nóng giận mất khôn quá quen thuộc với ta… ôi chao, đúng vậy đấy. Ta
bèn xách hoàng tử Bertie lên và lật sấp ngài ấy nằm trên đầu gối của ta: rồi
ta phát cho ngài ấy đánh đét một cái vào đúng vị trí mà đức vua hẳn sẽ
chọn để trừng phạt các hoàng tử, cũng y như đối với những đứa trẻ bình
thường vậy. Ta trách phạt ngài ấy đầu tiên vì ngài ấy là một hoàng tử. Rồi
ta phạt Alec vì cả hai a dua với nhau, vì ta rứt giận dữ và ta thực hiện đúng
cái hành động mà ắt hẳn bàn tay ta sẽ thực hiện bằng trọn vẹn sức lực của
ta, theo đúng như cách nói trong Kinh Thánh.

“Rồi khi hoàng tử Bertie về nhà… rứt giận dữ… ta bình tĩnh lại và có

phần hơi hoảng sợ. Vì ta không biết nữ hoàng sẽ xử lý chuyện này như thế
nào, và ta không thích thú gì khi nghĩ đến chuyện Janet Jardine chiến thắng
ta. Nhưng nữ hoàng Victoria là người hiểu rõ phải trái, và ngày hôm sau
ngài nói với ta rằng ta đã hành động đúng: hoàng thân Albert mỉm cười trêu
chọc ta về nghi thức đặt tay trao bí tích[1]. Và từ đó hoàng tử Bertie không
còn bỏ ngoài tai những lời khuyên của ta về chuyện dòng suối nữa… ôi
chao, không đâu… và mất một thời gian ngài ấy ngồi xuống còn chẳng thấy
rứt thoải mái được nữa. Về phần Alec, ta cứ đinh ninh thằng bé rứt giận ta,
nhưng lúc nào cũng vậy thôi, thật khó mà đoán được suy nghĩ của cánh đàn
ông… ôi chao, phải đấy… vì chuyện đó cũng khiến thằng bé cười mãi và
nó còn nói với ta rằng rồi sẽ đến một ngày ta có thể khoe khoang rằng ta đã
đét mông đức vua. Chuyện đã xảy ra từ lâu lắm rồi, nhưng ta vẫn mãi vẫn
không bao giờ quên được. Nữ hoàng đã qua đời cách đây hai năm và cuối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.