EMILY TRÊN DẢI CẦU VỒNG - Trang 396

Khu vườn lâu năm mà ông Jimmy yêu quý này mới đẹp đẽ làm sao!

Trang trại Trăng Non lâu đời mới đẹp đẽ làm sao! Vẻ đẹp của nó có một nét
lãng mạn tinh tế chỉ thuộc riêng mình nó. Sự mê hoặc toát lên từ đường
cong của con đường đỏ thẫm ướt đẫm sương phía xa kia; sự quyến rũ
thiêng liêng xa cách ở Ba Nàng Công Chúa; sự huyền diệu trong vườn cây
ăn quả; nét ma mị đầy kích thích phảng phất trong rừng linh sam. Làm sao
cô có thể rời bỏ ngôi nàh cổ đã bao bọc yêu thương cô này; đừng bao giờ
nói với tôi rằng những ngôi nhà không biết yêu thương! – những ngôi mộ
của các bậc tổ tiên bên hồ Blair, những cánh đồng mênh mông và những
khu rừng ma ám nơi giấc mơ thời thơ ấu của cô đã từng được mơ? Đột
nhiên, cô biết cô không thể rời bỏ chúng được, cô biết cô không bao giờ
thật lòng muốn rời bỏ chúng. Đó chính là lý do khiến cô tuyệt vọng đi khắp
nơi hỏi xin lời khuyên từ những người hoàn toàn ngoài cuộc. Thực ra cô
vẫn hy vọng họ sẽ bảo cô đừng đi. Chính vì vậy cô mới mong mỏi mãnh
liệt đến thế rằng chú Dean đang ở nhà – chắc chắn ông sẽ bảo cô đừng đi.

“Mình thuộc về Trăng Non; mình ở giữa những người thân thích của

mình,” cô nói.

Không có gì để nghi ngờ về quyết định này; cô không muốn bất kỳ ai

giúp cô đưa ra quyết định. Một cảm giác mãn nguyện sâu sắc từ tận đáy
lòng xâm chiếm khắp người khi cô bước đi, tiến vào ngôi nhà cũ giờ không
còn nhìn cô bằng ánh mắt trách móc nữa.Cô tìm thấy bà Elizabeth, bà
Laura và ông Jimmy đang ngồi trong căn bếp tràn ngập ánh nến diệu kỳ.

“Cháu sẽ không tới New York, bác Elizabeth ạ,” cô nói. “Cháu sẽ ở lại

Trăng Non cùng các bác.”

Bà Laura khẽ bật ra một tiếng kêu vui mừng. Ông Jimmy nói, “Hu

ra!” Bà Elizabeth đan nốt một vòng tất nhưng vẫn chẳng nói gì cả. Rồi...

“Ta nghĩ một người nhà Murray sẽ làm thế,” bà nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.