EMILY TRÊN DẢI CẦU VỒNG - Trang 80

đó cô chủ tâm làm thế, còn giờ là trong thế bất đắc dĩ – ít nhất, cái váy Mẹ
Hubbard đã biến nó thành tình thế bất đắc dĩ. Nhưng chuyện đó không giúp
cho những lời bình luận của cô Potter trở nên dễ lọt tai hơn. Ai cho cô ta
cái quyền được gọi bác Elizabeth là kẻ keo kiệt? Bác Elizabeth không keo
kiệt. Đột nhiên, Emily thấy giận cô Potter vô cùng. Chính cô cũng thường
âm thầm chỉ trích bác Elizabeth, nhưng một người ngoài mà lại dám làm
thế thì quả không thể nào chấp nhận được. Lại còn cái kiểu châm chọc
những người họ Murray nữa chứ! Emily có thể hình dung ra ánh mắt cô
Potter lóe lên đanh đá đến mức nào khi cô ta thốt lên câu này. Còn về
những cây nến...

“Ánh nến có thể chiếu sáng cho người nhà Muray nhìn xa trông rộng

hơn nhiều so với cô có thể nhìn dưới ánh mặt trời đấy, thưa cô Potter,”
Emily khinh khỉnh hết mức so với một người đang bị cả một dòng sông mồ
hôi tuôn đầm đìa sau lưng trong khi mũi chỉ ngửi thấy mùi da cũ.

“Chắc hẳn vì vấn đề chi phí nên năm nay bà ấy mới không cho Emily

tiếp tục đến trường nữa,” bà Ann Cyrilla nói. “Hầu hết mọi người đều chắc
mẩm dù sao đi nữa bà ấy cũng sẽ vẫn cho con bé học ở Shrewsbury một
năm... cô hẳn sẽ cho rằng bà ấy thể nào cũng làm thế, nếu không phải vì lý
do nào khác thì ít nhất cũng bởi lòng kiêu hãnh. Nhưng tôi nghe nói bà ấy
đã quyết định ngược lại rồi.”

Tim Emily chùng hẳn xuống. Cho đến tận lúc này, cô vẫn chưa dám

khẳng định bà Elizabeth sẽ không cho cô tới Shrewsbury. Nước mắt bắt đầu
dâng lên ầng ậng... những giọt nước mắt thất vọng bỏng rát, nhức nhối.

“Emily phải được học nghề gì đó để kiếm sống thôi,” cô Potter nhận

xét. “Cha con bé chẳng để lại cái gì sất.”

“Cha đã để cháu lại đấy thôi,” Emily thầm nói, siết chặt tay thành hai

nắm đấm. Cơn giận dữ đã hong khô những giọt lệ trong mắt cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.