EMILY TRÊN DẢI CẦU VỒNG - Trang 82

Dutton bảo trên trần đời bà ấy chưa từng gặp đứa trẻ nào ranh mãnh đến
thế. Nhưng vẫn có những điểm khiến tôi thích ở cô bé Emily tội nghiệp ấy
đấy.”

Giọng bà Ann Cyrilla đầy vẻ kẻ cả. Emily “tội nghiệp” co rúm lại giữa

đống giày dép.

“Điểm khiến tôi không thích ở con bé là lúc nào nó cũng làm ra vẻ

thông minh,” cô Potter nói giọng quả quyết. “Con bé toàn sử dụng những
lời lẽ khôn ngoan học được từ trong sách nhưng lại mạo nhận đó là của
mình...”

(Emily, tức giận: “Cháu không thế!”)

“Mà nó lại còn giỏi mỉa mai người khác và rất dễ tự ái nữa chứ, và tất

nhiên cũng kiêu ngạo chẳng kém gì Lucifer,” cô Potter kết luận.

Bà Ann Cyrilla lại bật cười vui vẻ, ra chiều khoan dung.

“Ôi dào, ai mà chẳng biết người nhà Murray vốn thế từ xưa. Nhưng

sai lầm lớn nhất của họ là cứ đinh ninh rằng chỉ mỗi họ mới biết cách xử lý
đúng đắn mọi việc, và cái lối tư duy ấy thì Emily nhiễm nặng lắm. Đấy,
thậm chí con bé còn cho rằng nó thuyết giảng giỏi còn hơn cả cha Johnson
nữa cơ.”

(Emily: “Đấy là tại mình bảo trong một bài giảng mà ông ấy nói câu

trước một đằng, nói câu sau một nẻo đấy mà... và ông ấy làm vậy thật còn
gì. Và cháu cũng đã nghe thấy bà châm chích cả chục bài giảng rồi ấy chứ,
bà Ann Cyrilla.”)

“Con bé cũng hay ghen tị nữa,” bà Ann Cyrilla nói tiếp. “Cứ thua ai

cái gì là con bé không tài nào chịu đựng nổi, nó muốn cái gì cũng phải
đứng nhất cơ. Tôi biết thừa trong đêm hòa nhạc, nó đã thấy tủi nhục đến
trào nước mắt vì Ilse Burnley ẵm gọn giải thưởng dành cho màn hội thoại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.