EMILY VÀ NGÔI NHÀ KHÔNG CÒN TUYỆT VỌNG - Trang 109

dần... rõ ràng hơn. Emily đang nằm ngả lưng trên ghế, nhìn chằm
chằm vào quả cầu tiên tri của bà Nancy giờ đang phản chiếu hình ảnh
phòng khách, yên ả và bàng bạc, trong đó khuôn mặt cô thành một
đốm trắng bệch và ngọn nến đơn độc nhấp nháy như một vì sao ma
mị.

IV

Emily, cảm giác không khác gì vừa chết đi sống lại, bằng cách

nào đó cũng xoay xở được để rời khỏi Ngôi Nhà Tuyệt Vọng và khóa
cửa lại. Mây đã quang, đất trời mờ tối và trở nên không thực dưới ánh
sao. Gần như chẳng hề nhận ra bản thân đang làm gì, cô quay mặt
hướng về phía biển, xuyên qua rừng vân sam... xuống đồng cỏ trải dài
lộng gió... vượt qua những đụn cát để tới bãi biển... đi dọc theo nó như
một sinh vật thụ động bị ma ám trong một vương quốc tranh tối tranh
sáng kỳ dị, huyền bí. Mặt biển xa xa ngoài kia giống như tấm lụa xám
khuất một nửa trong đám sương mù đang lan dần, nhưng màn sương
tan vào cát khi cô bước vào trong những con sóng nhỏ đang rì rào chế
giễu. Cô bị nhốt giữa mặt biển mù sương và những đụn cát cao tối
đen. Giá như cô có thể bước mãi về trước... không bao giờ phải quay
lại phía sau mà đương đầu với câu hỏi không thể tìm được lời đáp mà
đêm tối đã đặt ra cho cô.

biết, không có bất kỳ nghi ngờ tranh cãi hay cười cợt nào,

rằng cô đã nhìn thấy Teddy... Đã cứu, hoặc cố gắng cứu cậu, khỏi một
hiểm họa vô hình nào đó. Và cô biết, một cách đơn giản và chắc chắn,
rằng cô yêu cậu... vẫn luôn yêu cậu, bằng một tình yêu khảm tận trong
máu thịt.

Và chỉ còn hai tháng nữa, cô sẽ kết hôn với Dean Priest.
Cô làm được gì đây? Giờ đây, việc kết hôn với ông đã trở thành

chuyện không thể tưởng tượng nổi. Cô không thể sống một cách giả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.