EMILY VÀ NGÔI NHÀ KHÔNG CÒN TUYỆT VỌNG - Trang 118

“Emily, ta cũng phải thú nhận một điều. Một lời nói dối... một

điều xấu xa. Ta đã giành được em nhờ một lời nói dối, có lẽ là thế. Có
lẽ chính bởi lý do đó mà ta không thể níu giữ em được.”

“Một lời nói dối?”
“Em còn nhớ cuốn sách của em không? Em đã đề nghị ta nói một

cách chân thực xem ta nghĩ gì về nó? Ta đã không làm thế. Ta đã nói
dối. Đó là một tác phẩm hay... rất hay. Ô, tất nhiên không tránh khỏi
một vài lỗi... hơi cảm tính... hơi lan man. Em vẫn cần cắt gọt... kiềm
chế. Nhưng nó hay đấy. Xét cả trên ý tưởng lẫn quá trình phát triển, nó
đều thoát khỏi khuôn khổ thông thường. Nó có sức hấp dẫn và các
nhân vật của em thực sự sống. Tự nhiên, đầy tính người, thú vị. Đấy,
giờ thì em đã biết ta nghĩ gì về nó rồi đấy.”

Emily nhìn ông không chớp mắt, sắc xanh xao trên khuôn mặt

nhỏ nhắn đau khổ của cô đột nhiên bị nhuộm thành màu đỏ bừng
bừng.

“Hay sao? Ấy vậy mà em đã đốt nó rồi,” cô thầm thì.
Ông Dean sững người.
“Em... đã đốt nó!”
“Phải. Và em không bao giờ còn có thể viết lách trở lại được nữa.

Tại sao... tại sao ông lại nói dối em? Ông?”

“Vì ta ghét cuốn sách đó. Em quan tâm đến nó nhiều hơn đến ta.

Sau rồi thể nào em cũng sẽ tìm thấy một nhà xuất bản đồng ý in nó...
và nó sẽ thành công. Ta rồi sẽ đánh mất em. Khi một số động cơ đã
được ta nói ra thành lời, chúng mới có vẻ xấu xí làm sao chứ. Nhưng
em đã đốt nó rồi sao? Có lẽ sẽ chỉ lãng phí thời gian nếu ta nói ta thấy
cay đắng hối tiếc vì toàn bộ chuyện này. Sẽ chỉ lãng phí thời gian nếu
ta xin em tha thứ.”

Emily bình tĩnh trở lại. Một điều gì đó đã xảy ra - cô đã thực sự

tự do - được giải thoát khỏi mọi ăn năn, xấu hổ, ân hận. Một lần nữa
cô lại được trở lại là chính mình. Họ không còn nợ gì nhau nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.