bảo tớ đừng sợ hãi bất kỳ điều gì hết. Và chẳng phải Emerson đã từng
nói đấy thôi, ‘Sợ điều gì thì hãy cứ làm điều đó.’”
“Tớ dám chắc Emerson nói thế khi ông ấy đã vượt qua nỗi sợ hãi
rồi. Khi đã cởi giáp ra rồi thì đâu có khó để tỏ ra can đảm chứ.”
“Cậu biết rõ tớ tin tưởng cậu mà, Teddy,” Emily dịu dàng nói.
“Phải, đúng thế. Cậu và thầy Carpenter. Chỉ có mỗi cậu và thầy
ấy thật lòng tin tưởng tớ. Ngay cả Ilse cũng cho rằng cơ hội Perry
kiếm được tiền còn lớn hơn nhiều.”
“Nhưng cậu đâu có kiếm tiền. Cậu đang săn đuổi vàng trên cầu
vồng đấy chứ.”
“Nhỡ tớ thất bại trong việc tìm kiếm nó... và khiến cậu thất
vọng... đó sẽ là chuyện tồi tệ hơn hết thảy.”
“Cậu sẽ không thất bại. Nhìn ngôi sao kia mà xem, Teddy... ngôi
sao nằm ngay trên Nàng Công Chúa trẻ nhất đó. Nó là vì sao Chức Nữ
trong chòm Thiên Cầm. Tớ luôn yêu quý nó. Nó là vì sao tớ yêu nhất
trong mọi vì sao. Cậu còn nhớ hồi xưa không, khi cậu, Ilse và tớ ngồi
trong vườn cây ăn quả vào những buổi tối bác Jimmy nấu khoai tây
cho lợn, cậu vẫn thường kể cho chúng tớ nghe những câu chuyện tuyệt
vời về ngôi sao đó, và về cuộc sống trên vì sao trước khi cậu đến với
thế giới này. Trên vì sao đó, đâu có thứ cảm xúc lúc ba giờ sáng chứ.”
“Thời đó, chúng mình còn là những cô bé cậu bé vui vẻ vô tư làm
sao chứ,” Teddy nói, bằng giọng đượm mùi hồi tưởng của một người
đàn ông trung niên nặng nỗi âu lo đang tiếc nuối nhớ lại sự thiếu trách
nhiệm thời trai trẻ.
“Tớ muốn cậu hứa với tớ,” Emily nói, “rằng bất cứ khi nào nhìn
thấy vì sao đó, cậu cũng sẽ nhớ lại rằng tớ vẫn luôn tin tưởng vào
cậu... một cách chắc chắn.”
“Vậy cậu sẽ hứa với tớ rằng bất cứ khi nào nhìn lên vì sao đó, cậu
sẽ nghĩ về tớ chứ?” Teddy nói. “Hay nói đúng hơn, chúng ta hãy hứa
với nhau rằng bất cứ khi nào chúng ta nhìn thấy vì sao đó, chúng ta sẽ