EMILY VÀ NGÔI NHÀ KHÔNG CÒN TUYỆT VỌNG - Trang 148

CHƯƠNG 15

I

Emily, vừa trở về nhà sau một tuần dài vô tận đến thăm nhà ông

bác Oliver vì cô chị họ Jen vừa mới kết hôn, thì nghe được tin ở bưu
điện rằng Teddy Kent đã đi rồi.

“Đi rất đột ngột,” bà Crosby nói cho cô biết. “Nhận được điện tín

hỏi liệu cậu ấy có muốn nhận chức hiệu phó trường Nghệ thuật ở
Montreal hay không và phải đi ngay lập tức để xem xét tình hình.
Hoành tráng quá phải không? Cậu ấy tiến bộ nhỉ? Thật tuyệt vời quá.
Làng Hồ Blair nên tự hào về cậu ấy, phải không? Thật đáng tiếc là mẹ
cậu ấy kỳ quặc quá thể nhỉ?”

Thật may bà Crosby chẳng tốn thời gian chờ đợi bất kỳ câu trả lời

nào cho những câu hỏi của bà. Emily biết cô đang dần tái nhợt mặt
mày và căm ghét chính bản thân vì điều đó. Cô nắm chặt bức thư của
mình và vội vã lao ra ngoài bưu điện. Trên đường về nhà, cô vượt qua
mấy người nhưng không hề nhận ra ai. Hậu quả là cái tiếng tăm kiêu
ngạo của cô tăng vùn vụt đến mức nguy hiểm. Nhưng khi cô về đến
Trăng Non, bà Laura trao cho cô một lá thư.

“Teddy gửi lại đấy. Tối qua cậu ấy đến đây để chào tạm biệt.”
Cô Starr kiêu hãnh suýt chút nữa đã òa lên nức nở như một kẻ

điên vì quá kích động. Một Murray bị kích động cơ đấy! Chưa từng ai
nghe nói một chuyện như thế, không bao giờ có ai được phép nghe nói
một chuyện như thế. Emily nghiến chặt răng, im lặng đón lấy bức thư
và bước về phòng. Tảng băng lạnh giá bao phủ quanh trái tim cô đã
nhanh chóng tan rã. Ôi, tại sao cô lại tỏ ra lạnh lùng và nghiêm trang
đến thế với Teddy suốt cả cái tuần sau buổi khiêu vũ tại nhà bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.