EMILY VÀ NGÔI NHÀ KHÔNG CÒN TUYỆT VỌNG - Trang 166

đánh mất thứ gì. Khi nhìn thấy anh ta đã thực sự ra khỏi vườn và phẫn
nộ nện bước xuống đường như thể đang nghiền thứ gì dưới chân,
Emily cho phép bản thân thở phào một hơi dài, lần đầu tiên cô dám
thở ra từ lúc anh ta bước vào.

“Có lẽ,” cô nói, có phần kích động, “mình phải lấy làm biết ơn vì

anh ta đã không ném đĩa mứt dâu vào mình.”

Bà Elizabeth bước vào.
“Emily, cái ly thạch anh kìa! Cái ly của cụ Murray của cháu! Vậy

mà cháu lại làm vỡ nó!”

“Không phải đâu, thật đấy ạ. Bác yêu quý, cháu không làm vỡ nó.

Ngài Greaves, ngài Mark Delage Greaves đã làm đấy. Anh ta đã ném
nó vào lò sưởi.”

“Ném nó vào lò sưởi!” bà Elizabeth lảo đảo. “Tại sao anh ta lại

ném nó vào lò sưởi?”

“Vì cháu không muốn lấy anh ta,” Emily nói.
“Lấy anh ta! Trước đây cháu đã gặp anh ta rồi hả?”
“Chưa bao giờ ạ.”
Bà Elizabeth gom những mảnh ly thạch anh vỡ lại rồi lẳng lặng

bước ra ngoài. Có gì đó - ắt hẳn phải có gì đó không ổn với một cô gái
khi một người đàn ông vừa gặp lần đầu tiên đã ngỏ lời cầu hôn cô ta.
Và ném ly thừa kế vào cái lò sưởi vô hại nữa.

III

Nhưng chính vụ hoàng thân Nhật Bản mới thật sự khiến mùa hè

của nhà Murray trở nên tệ hại.

Người họ hàng Louise Murray, đã chuyển đến sống ở Nhật Bản

hai mươi năm, về Ao Thành Kiến thăm nhà và dẫn theo một chàng
hoàng thân trẻ tuổi của Nhật Bản, con trai một người bạn của chồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.