EMILY VÀ NGÔI NHÀ KHÔNG CÒN TUYỆT VỌNG - Trang 170

CHƯƠNG 18

I

Một ngày cuối tháng Mười, ông Jimmy bắt đầu cày bừa cánh

đồng trên đồi, Emily đã tìm thấy viên kim cương huyền thoại của dòng
họ Murray và bà Elizabeth khi bị gãy chân vì ngã khỏi cầu thang dẫn
xuống hầm.

Emily, trong ánh chiều ấm áp màu hổ phách, đứng trên bậc thềm

sa thạch của Trăng Non đưa mắt ra xung quanh khát khao tìm lại vẻ
đẹp êm dịu của một năm đang dần tàn. Hầu như hết thảy cây cối đều
đã trơ trụi lá, nhưng một cây bu lô non, vẫn đang được phủ trong màu
vàng ruộm, lấp ló qua những cây vân sam non, một nàng bu lô Danae
trong bóng râm của vân sam, và những cây dương Lombardy dọc
đường trông chẳng khác gì một hàng nến vàng khổng lồ. Đằng sau
chúng, cánh đồng héo khô trên đồi khoác lên thân mình ba dải ruy
băng đỏ thắm - những “luống đất” ông Jimmy vừa cày. Emily đã viết
cả ngày và giờ thấm mệt rồi. Cô đi dọc vườn, bước tới ngôi nhà hóng
mát nhỏ nhắn quấn quýt dây leo, mơ màng săm soi xung quanh; quyết
định xem sẽ chọn nơi nào để gieo những củ tulip mới. Đây... trong vạt
đất màu mỡ ẩm ướt dạo gần đây ông Jimmy vừa moi từ mấy bậc thềm
cũ bên hông đã mủn ra. Mùa xuân tới, hẳn nó sẽ là một bàn tiệc tràn
ngập những đài hoa trang nghiêm. Gót chân Emily sục sâu vào nền đất
ẩm và lúc rút ra lôi theo cả lớp đất nặng trịch. Cô bước về băng ghế
đá, lấy một cành cây nhỏ duyên dáng cạo lớp đất ra. Thứ gì đó rơi ra
và sáng lấp lánh trên bãi cỏ y như một giọt sương đêm. Emily cầm lên
và bật kêu khe khẽ. Trong tay cô là viên Kim Cương Mất Tích - đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.