EMILY VÀ NGÔI NHÀ KHÔNG CÒN TUYỆT VỌNG - Trang 202

cô để ý đến bất kỳ nét tương tự nào giữa cô và những minh họa của
cậu, cô sẽ không bao giờ hạ mình làm thế.

Và bây giờ, cậu đang trên đường về nhà, có lẽ cậu sẽ có mặt ở

nhà vào bất cứ lúc nào. Giá như cô có thể đi xa, viện bất cứ lý do gì
cũng được, trong vài tuần. Cô Royal muốn cô đến thăm New York.
Nhưng cô sẽ không bao giờ đi xa khi Ilse đang về nhà.

Thế đấy... Emily lắc đầu. Cô mới ngốc nghếch làm sao chứ!

Teddy đang về nhà, một người con hiếu thuận, để thăm mẹ cậu, và
chắc chắn cậu sẽ vui mừng gặp gỡ những người bạn cũ sẽ làm sống lại
ký ức của cậu bởi sự hiện diện bằng xương bằng thịt của họ; và như
thế thì có gì khác biệt đâu cơ chứ? Cô phải xóa bỏ cái cảm giác
ngượng ngập phi lý này thôi. Cô sẽ xóa bỏ nó.

Cô đang ngồi bên khung cửa sổ để mở. Ngoài trời, màn đêm như

một bông hoa tối đen nặng trĩu ngát hương. Một đêm đầy mong đợi -
một đêm hứa hẹn xảy ra nhiều chuyện. Vô cùng tĩnh mịch. Chỉ có thứ
âm thanh thú vị nhất trong mọi thứ âm thanh câm lặng, tiếng thì thầm
khẽ khàng nhất của cây cối, tiếng thở dài mỏng mảnh nhất của gió,
tiếng rền rĩ nửa nhờ nghe bằng tai nửa nhờ cảm bằng tâm của đại
dương.

“Ôi, đẹp quá!” Emily thì thầm mê đắm, giơ hai tay vươn về phía

những vì sao. “Tôi biết làm gì nếu suốt bao nhiêu năm nay không có
bạn chứ?”

Vẻ đẹp của đêm, và mùi hương, sự huyền bí. Tâm hồn cô tràn

ngập vẻ đẹp đó. Ngay lúc này đây, không còn chỗ cho bất kỳ thứ gì
khác. Cô vươn người ra, ngước mặt lên bầu trời lấp lánh như dát ngọc
- vẻ mê ly, ngây ngất.

Rồi cô nghe thấy nó. Tín hiệu êm ái trong vắt như tiếng bạc trong

rừng cây bụi nhà ông John Ngạo Mạn - hai nốt cao và một nốt thấp dài
- tiếng gọi xưa, rất xưa từng triệu hồi cô lướt như bay đến với bóng tối
của những cây linh sam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.