EMILY VÀ NGÔI NHÀ KHÔNG CÒN TUYỆT VỌNG - Trang 263

Bà Isabella đã đưa ra được những linh cảm để đời, nhưng chẳng

ai chịu nghe bà cả. Hầu hết khách khứa đều e ngại không dám nói, chỉ
sợ nói sai điều gì. Ông Oliver hồi tưởng lại trong quá khứ ông từng
được chứng kiến nhiều đám tang còn vui vẻ hơn nhiều. Các cô phục
vụ vội vàng kích động và phạm phải không ít lỗi lố bịch. Bà Derwent,
người vợ trẻ trung xinh đẹp của ngài mục sư tân nhiệm, có vẻ như sắp
khóc đến nơi... không, thực ra mắt bà đã ứa lệ rồi đấy. Có lẽ bà đang
trông cậy vào chi phí từ lễ cưới sắp tiến hành. Có lẽ cùng với việc lễ
cưới không còn, bà cũng không có chiếc mũ mới. Liếc nhìn bà trong
lúc chuyển mứt sang, Emily chỉ muốn phá lên cười, một mong muốn
cũng dâng lên cuồng loạn y như mong muốn được gào lên của cô vậy.
Nhưng trên khuôn mặt trắng nhợt điềm tĩnh của cô, không để lộ một
mong muốn nào hết. Người dân Shrewsbury nói rằng cô vẫn khinh
khỉnh và thờ ơ như thường lệ. Liệu có bất cứ thứ gì có thể mang lại
cảm xúc cho cô gái đó không nhỉ?

Và trong lòng, cô chỉ tỉnh táo ý thức được một câu hỏi duy nhất.

“Teddy đâu rồi? Cậu ấy đang cảm thấy gì... suy nghĩ gì... làm gì?” Cô
căm ghét Ilse vì đã làm tổn thương cậu, đã sỉ nhục cậu. Cô không biết
sau chuyện này thì bất kỳ điều gì có thể tiến triển như thế nào. Đây là
một trong những sự kiện chắc hẳn phải khiến thời gian dừng lại.

X

“Xem cái ngày này này!” bà Laura nức nở khi họ đi bộ về nhà lúc

hoàng hôn. “Nhục nhã đến thế nào chứ! Bê bối đến mức nào chứ!”

“Allan Burnley chỉ có thể tự trách bản thân thôi,” bà Elizabeth

nói. “Anh ta đã để Ilse muốn làm gì tùy ý cả đời rồi. Con bé chưa từng
được dạy bất kỳ cách tự chủ nào. Suốt cả đời hễ cứ nổi hứng lên là con
bé muốn gì làm nấy. Không có bất kỳ ý thức trách nhiệm nào hết.”

“Nhưng nhỡ con bé yêu Perry Miller thì sao,” bà Laura bào chữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.