EMILY VÀ NGÔI NHÀ KHÔNG CÒN TUYỆT VỌNG - Trang 272

Hồi xưa Emilly đã nhờ bà Laura thu xếp chuyển đồ đạc của cô ra

khỏi đó, tất cả mọi thứ trừ quả cầu pha lê. Cô không chịu đựng được
khi nhìn thấy nó. Ắt hẳn nó vẫn đang treo ở đó, và dưới ánh sáng lờ
mờ xuyên qua khe cửa chớp, phản chiếu trên bề mặt sáng bạc mờ tối
của nó hình ảnh căn phòng khách vẫn y nguyên như khi cô và ông
Dean rời đi. Nghe đồn ông Dean không lấy gì ra khỏi nhà hết. Tất cả
những thứ ông từng đặt vào đó hiện vẫn đang nằm bên trong.

Ngôi nhà nhỏ hẳn phải lạnh lắm. Đã lâu rồi chẳng có ngọn lửa

nào được đốt lên trong đó. Trông nó mới cô đơn làm sao, tang thương
làm sao, có vẻ bị bỏ mặc như thế nào. Không có ánh sáng nơi cửa sổ,
cỏ mọc rậm rịt trên lối đi, cỏ dại chen chúc khắp cánh cửa đã lâu
không ai mở.

Emily dang tay ra như thể muốn ôm trọn căn nhà. Daff cọ cọ vào

mắt cá chân cô và gừ gừ nài nỉ. Chú ta không thích đi loanh quanh
giữa giá lạnh ẩm ướt, đối với một chú mèo không còn trẻ trung như
xưa, vị trí bên lò sưởi dễ chịu hơn nhiều. Emily nhấc chú mèo già lên
và đặt chú xuống cái trụ cổng xiêu vẹo.

“Daff này,” cô nói, “có một lò sưởi cũ trong ngôi nhà kia, bên

trong có lớp tro của một ngọn lửa đã tàn, một lò sưởi lẽ ra nên dành
làm nơi sưởi ấm cho các chú mèo và nơi mơ mộng của bọn trẻ con. Và
giờ chuyện đó sẽ chẳng bao giờ xảy ra, Daff ạ, vì Mabel Geordie
không thích lò sưởi thông thoáng; những thứ bẩn thỉu, bụi bặm; một
cái máy sưởi Quebec ấm hơn và kinh tế hơn nhiều. Daff à, chắc mày
không ước... hay là nhỉ!., rằng mày và ta là những sinh vật khôn
ngoan bẩm sinh, hiểu rõ được lợi thế hơn hẳn của những cái máy sưởi
Quebec!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.