EMILY VÀ NGÔI NHÀ KHÔNG CÒN TUYỆT VỌNG - Trang 37

lên cái mốc thừa nhận rằng “một chuyện quỷ quái” đã xảy ra hoặc sắp
xảy ra rồi.

Xét trên một phương diện nào đó, cô gần như nhẹ cả lòng khi ông

Dean tình cờ nói vào một tối tháng Mười một:

“Có lẽ chú phải sớm nghĩ đến chuyến di cư thường niên thôi.”
“Năm nay chú sẽ đi đâu vậy?” Emily hỏi.
“Nhật Bản. Chú chưa đến đó lần nào. Giờ lại chẳng muốn đi gì

hết. Nhưng ở lại cũng có ích gì đâu cơ chứ? Cháu có muốn suốt mùa
đông ngồi trong phòng khách nói chuyện với chú trong khi các bác
của cháu đang lắng nghe không?”

“Không đâu,” Emily nói, nửa muốn bật cười, nửa rùng mình. Cô

nhớ lại một buổi tối mùa thu đáng sợ mưa trút gió gào, hai chú cháu
không đi dạo trong vườn được nên phải ngồi ở phòng, trong lúc bà
Elizabeth đang đan còn bà Laura thêu móc cạnh bàn. Thật kinh khủng.
Nhưng tại sao lại thế? Tại sao khi đó họ không thể nói chuyện thoải
mái, thân mật theo cái cách kỳ quái quen thuộc như khi họ ở trong
vườn? Câu trả lời cho nghi vấn này ít nhất cũng không hề liên quan
đến vấn đề giới tính. Có phải bởi vì họ nói đến quá nhiều điều mà bà
Elizabeth không hiểu và cũng không tán thành? Có lẽ. Nhưng dẫu lý
do có là gì đi chăng nữa, có lẽ ông Dean đã ở phía bên kia của cái thế
giới có thể tồn tại cuộc chuyện trò đích thực.

“Vậy hẳn là chú sẽ đi rồi,” ông Dean nói, chờ cô gái thanh tú, cao

ráo, trắng trẻo trong khu vườn lâu năm nói cô sẽ nhớ ông khủng khiếp.
Từ nhiều năm nay, cô vẫn luôn nói thế vào mỗi mùa thu cứ vùn vụt
lướt qua đời ông. Nhưng lần này cô không nói. Cô nhận ra cô không
dám.

Mà, vì sao lại thế?
Ông Dean nhìn cô bằng đôi mắt có thể tùy theo ý ông mà toát lên

vẻ dịu dàng hay u sầu hay say đắm, và bây giờ dường như đang trộn
lẫn cả ba xúc cảm đó. Ông phải nghe thấy cô nói cô sẽ nhớ ông. Lý do
đích thực khiến ông lại ra đi vào mùa đông này là để cô nhận ra cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.