EMILY VÀ NGÔI NHÀ KHÔNG CÒN TUYỆT VỌNG - Trang 58

IV

Sau khi Teddy đi rồi, Emily điên cuồng ném mình vào công việc.

Suốt mùa hè dài dằng dặc, cô viết ngày viết đêm, trong khi quầng
thâm dưới đôi mắt càng lúc càng đậm còn màu hồng trên hai má mỗi
ngày một nhạt nhòa. Bà Elizabeth đoan chắc cô gái sắp tự giết mình
đến nơi rồi, và lần đầu tiên trong đời, bà đành cam chịu trước mối thân
tình giữa cô và Lưng Bình Priest, từ sau khi ông thành công lôi Emily
rời khỏi bàn ít nhất là vào các buổi tối để đi dạo và trò chuyện trong
khí trời trong lành. Mùa hè đó, Emily đã trả xong những món nợ cuối
cùng cho ông Wallace và bà Ruth nhờ “những tác phẩm văn chương
làm cần câu cơm” của mình.

Nhưng cô không chỉ viết lách kiếm tiền. Trong lần đầu tiên đau

đến thắt lòng bởi nỗi cô đơn gặm nhấm, khi cô nằm thao thức lúc ba
giờ sáng, Emily đã nhớ lại cái đêm mùa đông cuồng dại mà cô, Ilse,
Perry và Teddy “bị cơn bão vây nhốt” trong ngôi nhà cũ của ông John
ở Ao Thành Kiến; nhớ lại hết thảy những lùm xùm và khổ đau đã nảy
sinh từ đó; và cũng nhớ lại cả niềm hân hoan mê ly khi “ngẫm nghĩ”
về một câu chuyện đã xẹt qua tâm trí cô nhờ được khơi nguồn từ cách
nói vui vẻ đầy ẩn ý của Teddy. Ít nhất, lúc đó cô đã tưởng nó đầy ẩn ý.
Thế đấy, chuyện đó giờ đã qua rồi. Nhưng chẳng phải vẫn còn câu
chuyện ở đâu đó ư? Ngay ngày hôm sau, cô đã ghi lại những nét chính
của câu chuyện tưởng tượng đầy lôi cuốn đó trong một cuốn sổ
Jimmy. Emily bật dậy khỏi giường dưới ánh trăng tĩnh lặng mùa hè,
thắp sáng một trong những cây nến trứ danh ở Trăng Non và lục lọi
một chồng sổ Jimmy cũ. Phải rồi, chính nó đây. Người bán giấc mơ.
Emily ngồi xổm xuống đọc hết một lượt câu chuyện. Nó hay đấy chứ.
Một lần nữa, nó lại chiếm giữ trí tưởng tượng của cô và kêu gọi mọi
thôi thúc sáng tạo trong cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.