EMILY VÀ NGÔI NHÀ KHÔNG CÒN TUYỆT VỌNG - Trang 59

Cô sẽ viết câu chuyện đó; cô sẽ bắt đầu ngay bây giờ. Vơ vội

chiếc áo choàng khoác lên đôi bờ vai trắng trẻo để bảo vệ chúng khỏi
khí lạnh từ ngoài vịnh thổi vào, cô ngồi xuống trước khung cửa sổ
đang để mở và bắt đầu viết. Hết thảy mọi thứ khác đều bị lãng quên -
ít nhất cũng trong một lúc - trước niềm hân hoan sáng tạo trọn vẹn và
tinh tế.

Teddy chẳng là gì ngoài một ký ức nhạt nhòa; tình yêu chỉ là một

ngọn nến cháy tàn. Chẳng thứ gì đáng để tâm ngoài câu chuyện của
cô. Các nhân vật được bàn tay cô tiếp thêm sinh khí, bước vào trong
nhận thức của cô, sống động, lôi cuốn, hấp dẫn. Sự hài hước, nước
mắt và tiếng cười tuôn chảy từ ngòi bút của cô. Cô sống và hít thở
trong một thế giới khác, chỉ quay trở lại Trăng Non khi trời đã rạng, để
rồi phát hiện ra cây đèn đã tắt tự lúc nào, còn trên bàn bừa bộn bản
thảo - bốn chương đầu tiên trong cuốn sách của cô. Cuốn sách của cô!
Cái suy nghĩ ấy mới diệu kỳ, vui sướng, choáng ngợp và khó tin đến
nhường nào chứ.

Suốt mấy tuần liền, dường như Emily chỉ thực sự sống mỗi khi

cô viết. Ông Dean nhận thấy cô mê mải và xa cách đến lạ lùng, lơ
đãng và mơ hồ đến khác thường. Những cuộc chuyện trò của cô nhạt
nhẽo hết mức so với một cuộc chuyện trò của cô Emily, và trong khi
thể xác cô đang ngồi hay dạo bước bên ông thì linh hồn cô lại... ở đâu
được nhỉ? Ở một miền đất nào đó nơi ông không thể theo dấu, dù
trong bất kỳ trường hợp nào. Nó đã trốn thoát khỏi ông.

V

Emily hoàn thành cuốn sách sau sáu tuần - hoàn thành vào một

ngày lúc trời vừa rạng. Cô ném bút xuống và bước tới bên cửa sổ,
ngước khuôn mặt nhỏ nhắn nhợt nhạt, mệt mỏi và đắc thắng lên nhìn
bầu trời lúc bình minh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.