EMMA - Trang 111

không chịu đi ra ngoài khi có nhiều tuyết trên đường, nhưng bây giờ thì
không thành vấn đề. Đây là mùa thích hợp để tụ họp trong tình bằng hữu.
Vào dịp Giáng Sinh mỗi người đều mời bạn bè đến, và thậm chí thời tiết họ
cũng không màng. Mỗi tuần một lần, tôi phải đội tuyết đến nhà một người
bạn. Không có gì thú vị hơn. Tôi chỉ mới đi có một tối, và không thể thoát
được mỗi tuần.
Anh John Knightley lộ vẻ như không hiểu có gì mà thú vị, chỉ lạnh nhạt
nói:
- Tôi không muốn đội tuyết một tuần ở Randalls.
Vào lúc khác Emma hẳn lấy làm thích thú, nhưng cô quá kinh ngạc thấy
anh Elton chuyển theo cảm nhận khác. Xem dường như Harriet hoàn toàn
bị quên lãng khi anh đang trông mong một buổi tụ họp vui vẻ.
Anh John Knightley nói tiếp:
- Ta có lò sưởi thật ấm cúng và mọi thứ đều rất thoải mái. Vợ chồng
Weston là những người dễ mến; không thể đề cao chị Weston cho đủ, còn
ông ấy đúng là người có chân giá trị, rất mến khách và thích giao du. Đây
sẽ là một buổi tụ họp nhỏ, như thế là dễ chịu nhất. phòng ăn của ông
Weston không thể đón tiếp một cách thoải mái hơn mười người. Còn về
phần tôi, trong hoàn cảnh như thế này thì nên bớt đi hai người.
Anh quay sang Emma:
- Anh nghĩ em sẽ đồng ý với anh, anh nghĩ em sẽ chấp nhận, có lẽ qua
anh Knightley, là đã từng quen với những buổi tụ họp lớn ở London thì có
thể không quen với cách này.
- Em không biết về những buổi tụ họp lớn ở London, em chưa từng đi
ăn tối với ai.
Anh Elton nói với giọng hồ nghi và cảm thương:
- Ra thế! Tôi nghĩ luật pháp không dung túng tình trạng nô lệ.
Rồi anh quay sang John Knightley:
- Này, sẽ đến lúc anh phải trả giá, lúc ấy anh phải làm việc ít đi và vui
hưởng nhiều thêm.
John Knightley đáp:
- Tôi sẽ vui hưởng lần đầu tiên khi được trở về Hartfield an toàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.