EMMA - Trang 118

Jane Austen

Emma

Dịch giả: Diệp Minh Tâm

Chương 15

Ông Woodhouse đã sẵn sàng dùng trà, và khi dùng trà xong là ông chuẩn bị
ra về. Ba người ngồi chuyện trò với ông không thể làm khác, nhưng phải
đợi các vị đàn ông kia. Ông Weston đang huyên thuyên và không muốn xa
rời bạn bè sớm quá, nhưng cuối cùng nhóm ngồi trong phòng gia đình có
thêm người. Anh Elton, vô cùng hứng chí, là người đầu tiên bước vào. Chị
Weston và Emma đang ngồi trên ghế bành. Anh đến gần, và không đợi mời,
ngồi xuống giữa hai người.
Emma cũng đang phấn chấn vì tâm tư thích thú nghĩ đến anh Frank
Churchill, nên cô sẵn lòng bỏ qua thái độ thiếu phép tắc ấy, tỏ ra hoà nhã
với anh Elton như bình thường. Khi anh nói về Harriet, cô sẵn lòng nghe
với nụ cười thân thiện.
Anh tỏ lộ rất lo lắng cho cô bạn nhỏ của Emma – cô bạn xinh xắn dễ
thương. "Liệu cô có biết không? Có nghe tin tức gì về cô ấy kể từ lúc họ
đến Randalls? – anh rất lo lắng – anh phải thú nhận rằng bệnh tình của cô
ấy khiến anh rất lo". Theo cách thức như thế, anh nói tiếp rất đúng mực,
không chú ý lắm đến câu trả lời nào, nó nói chung luôn chú ý đến nỗi kinh
hoàng của chứng đau họng nặng. Emma khá đồng cảm với anh.
Nhưng cuối cùng dường như anh quay ngoắt lại. Có vẻ như bất thình lình
anh lo lắng cho cô bị đau họng hơn là lo cho Harriet – thiết tha mong cô
thoát khỏi chứng bệnh này hơn là mong không có bệnh để than phiền. Anh
cố van nài cô đừng đi thăm người bệnh nữa vàol úc này, van nài cô hứa với
anh sẽ không mạo hiểm như thế, mà chờ cho đến khi anh gặp được ông
Perry và tìm hiểu ý kiến ông này. Dù cô có ý cười cợt và lái ca6u chuyện đi
đúng hướng, anh vẫn không ngừng quan tâm đến cô. Cô cảm thấy bực
mình. Có vẻ như – không còn che giấu gì được nữa – đúng là thái độ người
đang yêu cô, thay vì yêu Harriet. Nếu đúng thế, sự bất nhất là đáng khinh
và gớm ghiếc!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.