EMMA - Trang 123

nóng được nghe cô trả lời chấp thuận anh.
Cô nghĩ đấy không hẳn do anh say, nhưng vì không trung kiên lẫn đường
đột, nên cô không muốn tỏ ra lịch sự nữa. Cô nói:
- Tôi không thể nào hoang mang gì nữa. Anh đã nói quá rõ. Anh Elton,
không thể nào nói hết nỗi kinh ngạc của tôi. Sau hành vi như thế của anh
đối với cô Smith mà tôi đã chứng kiến trong tháng qua – hàng ngày tôi đã
nhận thấy mối quan tâm đó – giờ đây anh lại bộc lộ với tôi thế này, đúng là
tính thiếu chung thuỷ mà tôi thấy khó tin được! xin ngài hãy tin tôi, tôi
không hề cảm thấy mãn nguyện là đối tượng cho những lời lẽ bày tỏ như
thế.

Anh Elton thốt lên:
- Ối trời! chuyện này nghĩa là sao? Cô Smith! Tôi chưa bao giờ nghĩ
đến cô Smith trong suốt cuộc đời này, chưa hề để ý đến cô ấy mà chỉ xem
như bạn của cô thôi, chưa hề màng liệu cô ấy sống chết ra sao mà chỉ nghĩ
đó là bạn của cô. Nếu cô ấy có ý tưởng tượng ra điều gì khác, thì lòng
mong muốn đã dẫn dắt cô ấy đi sai đường, và tôi lấy làm tiếc – rất tiếc –
Nhưng cô Smith! Ra thế! Ôi! Cô Woodhouse! Ai lại nghĩ đến cô Smith cơ
chứ, khi có cô Woodhouse ở kế bên! Không cô ạ, tôi xin lấy danh dự mà
nói rằng tâm tư tôi không thay đổi. Tôi chỉ nghĩ đến cô thôi. Tôi chưa từng
chú ý tí gì đến ai khác. Mọi chuyện mà tôi đã nói hoặc đã làm trong những
tuần qua chỉ là do ý tình thiết tha của tôi đối với cô. Cô không thể nào nghi
ngờ tôi được, không!
Rồi anh đổi giọng bóng gió, nói thêm:
- Tôi tin chắc cô đã nhận ra và thấu hiểu về tôi.
Emma không thể nhận ra ý của anh, mà chỉ cảm thấy khó chịu. Cô bị áp
đảo mạnh nên không thể trả lời ngay. Sự im lặng càng khiến cho Elton
thêm lạc quan. Anh cố cầm lấy tay cô một lần nữa, và thốt lên một cách vui
vẻ:
- Cô Woodhouse yêu quý! Xin cho tôi diễn giải sự im lặng này. Nó cho
thấy cô đã hiểu tôi từ lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.