EMMA - Trang 170

nhớ ngày, giờ, những người hiện diện – để cảm thấy có cùng ý thức , cùng
tiếc nuối, để sẵn sàng trở lại cùng lòng thông cảm. Trong khi họ đang biểu
lộ tình cảm lại như ngày xưa (như Emma vẫn phân vân, Harriet sẵn sàng tỏ
ra thân ái và vui vẻ) thì cỗ xe đi đến, và mọi chuyện chấm dứt. ý nghĩ của
chuyến thăm viếng và những gì chưa nói ra thì tự tâm tư mỗi người quyết
định. Chỉ có mười bốn phút cho những người mà cô đã vui vẻ ở chung sáu
tháng trước !

Emma có thể mường tượng tất cả : với lý do chính đáng họ đã bất mãn thế
nào, lẽ tự nhiên Harriet cảm thấy đau khổ thế nào. Việc này thật là tồi tệ.
Đáng lẽ cô đã phải nỗ lực nhiều, chịu đựng nhiều, để nâng nhà Martin lên
tầm cao hơn. Họ đã tỏ ra xứng đáng, nên chỉ cần một chút cao hơn là đủ.
Nhưng trong tình thế ấy, liệu cô có thể làm khác không ? Không thể nào !
cô không thể hối lỗi. phải chia cách họ, nhưng có nhiều đau xót trong việc
này – nhiều đau xót cho cô , đến nỗi chẳng bao giờ cô nghĩ cần khuyên giải
một ít, và định sẽ làm việc này khi về đến nhà qua ngõ Randalls. Đầu óc
Emma khá mệt mỏi vì anh Elton và nhà Martin. Rất cần để tìm lại sảng
khoái ở Randalls.

Dây là kế hoạch hay, nhưng khi đến cửa nhà họ nghe báo là cả hai ông bà
chủ đều đi vắng, có lẽ họ đi đến Hartfield.
Khi quay trở lại, Emma thốt lên :
- Chuyện này thật là tệ ! Bây giờ ta không thể gặp họ. Chị chưa bao giờ
bực mình như thế này.
Rồi cô ngồi tựa vào một gócxe, để lẩm bẩm hoặc kiềm chế, có lẽ mỗi thứ
một ít – đấy là phản ứng rất thông thường của một đầu óc không phải là
xấu tính.

Bây giờ, cỗ xe dừng lại, cô nhìn lên : vợ chồng Weston đang đứng chào hỏi
cô . Cô vui khi thấy họ, và càng vui hơn khi nghe ông Weston nói :
- Cô có khoẻ không ? Cô có khoẻ không ? Chúng tôi đã đến chơi với bố
cô, được vui mà thấy ông ấy vẫn khoẻ. Ngày mai Frank đến. Sáng nay tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.