EMMA - Trang 172

Chị Weston nói lời từ giã với ít âu lo, như nói cho riêng mình :
- Emma yêu dấu, ngày mai hãy nghĩ đến chị, vào khoảng bốn giờ.
Ông Weston vội cải chính :
Bốn giờ ! chắc chắn nó sẽ đến đây lúc ba giờ.

Thế là chấm dứt cuộc gặp gỡ thoả nguyện. Tinh thần Emma lên cao đến
mức phấn chấn, mọi chuyện đều mang một không khí mới. James và mấy
con ngựa dường như không uể oải như lúc trước . Lúc ngoái nhìn lại, cô
nghĩ chẳng bao lâu cây cỏ sẽ xanh tươi hơn, và khi quay lại nhìn Harriet, cô
thấy có cái gì đấy giống như dung nhan mùa xuân, thậm chí còn có một nụ
cười hiền hoà.
Tuy nhiên có một câu hỏij không có vẻ gì là điềm báo trước :
- Liệu anh Frank Churchill sẽ đi ngang qua Bath không ?
Nhưng thông tin địa lý hoặc sự bình an không thể đến ngay lập tức . Emma
nghĩ rồi có lúc họ sẽ biết .
Buổi sáng của ngày quan trọng đã đến . Dù là lúc mười giờ, hoặc mười một
giờ, hoặc mười hai giờ, cô học trò của chị Taylor đều nhớ cô sẽ nghĩ đến
chị vào lúc bốn giờ.

Cô lẩm bẩm một mình khi từ phòng ngủ bước xuống .
- Chị bạn thân yêu luôn âu lo, luôn quá cẩn thận vì hạnh phúc của mọi
người mà không màng đến mình. Em mường tượng bây giờ chị bồn chồn,
đi ra đi vào phòng anh ấy để đảm bảo mọi việc thu xếp đều ổn thoả

Dồng hồ gõ mười hai tiếng, khi co đi qua hành lang.
- Đã mười hai giỡ. Còn bốn tiếng đồng hồ nữa em sẽ không quên nghĩ
đến chị. Em đoán có lẽ vào giờ này ngày mai, hoặc ít lâu sau đó gia đình
chị đến đây . Em tin chắc anh ấy sẽ đi cùng.
cô mở cánh cửa ra phòng khách, và thấy hai quý ông đang ngồi với bố cô –
ông Weston và con trai. Họ chỉ mới đến vài phút trước . Ông mới chỉ vừa
giải thích xong lý do Frank đến sớm, còn ông bố đang cất tiếng chào hỏi và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.