EMMA - Trang 237

Cô nghĩ thầm « mình hẳn đã yêu. Cảm giác bồn chồn buồn chán, ngu xuẩn
như thế này, không con muốn nghĩ làm việc gì và cảm thấy mọi thứ trong
ngôi nhà đều tẻ nhạt và vô vị. Mình hẳn đã yêu. It nhất trong vài tuần. Thôi
được ! chuyện không hay cho người này là chuyện tốt cho người kia. Sẽ có
nhiều người tiếc nuối cho buổi dạ vũ nếu không cho Frank Churchill,
nhưng anh Knightley sẽ vui. Anh ấy có thể gần ông William Larkins thân
thuộc của anh ấy cả buổi tối nếu muốn « .
Tuy nhiên anh Knightley không ra vẻ vui trong chiến thắng. Anh không thể
nói rằng theo ý kiến của mình anh lấy làm tiếc, vì nếu nói thì vẻ tươi vui
của anh lại tỏ ra mâu thuẫn. Nhưng anh nói rằng anh lấy làm tiếc vì thấy
nhiều người thất vọng, và với vẻ ân cần, anh thêm :
- Em Emma ạ, em đã có quá ít cơ hội khiêu vũ mà bây giờ lại không
may, em quả là không may !

Vài ngày sau, Emma đi gặp Jane Fairfax để xem cô có tiếc nuối thật sự hay
không , và thấy thái độ điềm tĩnh của Jane thật là đáng ghét. Tuy nhiên,
Jane đang bị bệnh, khiến cho dì cô bảo rằng dù cho có buổi dạ vũ, cô cháu
hẳn không thể tham dự. Kể cũng nên lượng thứ mà cho rằng thái độ hờ
hững không hợp thời là do tình trạng suy nhược trong cơn bạo bệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.