EMMA - Trang 24

- À, chị Taylor tội nghiệp! chị ấy hẳn lấy làm vui mà lưu lại.

Không có khả năng lưu chị Taylor ở lại cũng như không có việc ngừng
thương xót cho chị, nhưng sau vài tuần ông Woodhouse cảm thấy bớt nặng
nề. Những lời chúc mừng của hàng xóm đã xong xuôi, ông không còn bị
trêu cợt vì người ta mong ông vui đối với sự kiện u buồn đến thế, và chiếc
bánh cưới mà ông không thích cũng đã được chiếu cố hết. Dạ dày của ông
không thể chịu nổi thức ăn nhiều chất béo, và ông không bao giờ tin rằng
có nhiều người khác với ông. Ông tin rằng thứ gì không tốt cho sức khoẻ
của ông thì cũng không thích hợp với người khác. Vì thế, ông cố khuyên họ
không nên ăn bánh cưới. Khuyên lơn không có kết quả thì ông tìm cách
ngăn chặn họ. Ông cố hỏi ý kiến ông Perry, một nhà bào chế thuốc. Ông
Perry là một người thông minh, trông như là nhà quý tộc. Việc ông đi đến
khám bệnh và cho toa là một trong những niềm an ủi cho ông Woodhouse.
Khi được hỏi ý kiến, ông Perry đành phải xác nhận (tuy đấy là không khách
quan) rằng bánh cưới chắc chắn là không hợp với một số người nếu họ
dùng quá nhiều. Với ý kiến như thế, ông Woodhouse hy vọng sẽ gây được
ảnh hưởng đối với tất cả khách dự tiệc cưới, nhưng họ vẫn ăn bánh cưới,
và tinh thần nhân ái của ông cứ bứt rứt mãi cho đến khi họ ăn xong xuôi.

Có một tin đồn lạ kỳ ở Highbury về việc các đứa nhỏ của ông Perry cầm
một miếng bánh cưới trong tay, nhưng ông Woodhouse không bao giờ tin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.