EMMA - Trang 248

Đến đây là những gì Emma có thể chịu đựng mà không tỏ ra thất lễ. Cứ
nghĩ đến việc mang ơn cô Elton trong buổi sơ kiến – đi giao tiếp dưới
quyền bảo hộ của một bà bạn của cô Elton – có lẽ là một quả phụ thô lỗ, táo
tợn sống nhờ việc cho thuê phòng trọ! Đúng là phẩm giá của cô
Woodhouse, của Hartfield, đã bị hạ thấp!
Tuy thế, Emma vẫn không lên tiếng phản bác, mà chỉ ngỏ lời cám ơn một
cách lạnh nhạt, nói rằng nhà cô không có ý định đi Bath, và co không tin
nơi ấy hợp với sức khoẻ của cô hơn là với ông bố. Và rồi, vì không muốn
nghe thêm lời lẽ xúc phạm, cô chuyển sang đề tài khác:
- Cô Elton, tôi chưa hỏi cô có thích âm nhạc hay không. Trong những
trường hợp như thế này khi có người mới đến nhập cư, người ta thường tìm
hiểu nét đặc sắc trước, và từ lâu Highbury đã biết cô chơi nhạc rất hay.
- Ôi chao! Không, tôi phải phủ nhận lời khen ấy. Tôi mà chơi nhạc hay
à? Trái ngược lại, cô tin tôi đi. Hãy xét xem những người nói như thế thiên
vị ra sao. Tôi có cá tính yêu thích âm nhạc – rất yêu thích – và bạn bè tôi
nói tôi không thiếu trình độ thưởng thức, nhưng về những mặt khác tôi phải
là người chơi nhạc rất tồi. Cô Woodhouse ạ, tôi biết rõ cô chơi nhạc rất hay.
Xin co tin rằng tôi rất lấy làm mãn nguyện, thoải mái và thích thú khi nghe
sẽ được quen biết với người chơi nhạc hay như cô. Tôi không thể nào sống
mà không có âm nhạc. Đối với tôi, đây là điều cần thiết của cuộc sống. Sau
khi đã giao du với bạn hữu rất giỏi về âm nhạc ở cả Maple Grove và Bath,
bây giờ đúng là tôi phải hy sinh. Tôi thành thực nói như thế với anh E. Khi
anh ấy bàn về mái ấm tương lai của hai chúng tôi, tôi e mình phải buồn vì
xa những bạn hữu đó. Còn ngôi nhà không được thoải mái – anh ấy đã biết
tôi quen sống ra sao – dì nhiên anh đã không vô tâm. Khi anh ấy bàn bạc
với tôi, tôi thành thực nói rằng đấy là cuộc sống mà tôi sẽ lìa bỏ - những
buổi tụ họp, dạ vũ, nhạc kịch – vì tôi không ngại . Vì tôi được ơn phước có
nhiều thiên bẩm, cuộc sống ấy không thiết yếu đối với tôi. Tôi có thể xoay
sở mà không có nó. Đối với người không có thiên bẩm thì là chuyện khác,
nhưng thiên bẩm giúp tôi được tự chủ. Còn về những gian phòng nhỏ hơn
so với cuộc sống của tôi trước đây thì tôi thật sự không quan tâm. Tôi mong
dù có hy sinh như thế tôi vẫn sống được. Tôi đã quen với cách sống xa hoa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.