EMMA - Trang 332

Frank nói nhỏ với Emma:
- Không ích gì. Phần lớn là họ bị xúc phạm. Tôi sẽ lựa lời mà nói với
họ.
Rồi anh nói to lên:
- Thưa quí cô và quý ông, tôi được lệnh cô Woodhouse mà nói rằng cô
ấy từ bỏ quyền được biết chính xác quý vị đang nghĩ gì, và chỉ yêu cầu
mỗi vị đóng góp giúp vui như thế nào đấy. ở đây quý vị có bảy người ngoài
tôi ra – người mà cô ấy nói đã giúp vui nhiều rồi. Cô ấy chỉ muốn mỗi vị
đóng góp một cái gì đấy thật hay, là thơ hoặc văn xuôi, do tự sáng tác lấy
hoặc của người khác. Nếu không thì là hai cái gì đấy hay vừa vừa, hoặc ba
cái gì đấy nghe thật chán, rồi cô ấy sẽ cười thoả thuê.
Chị Bates lên tiếng:
- Được lắm , thế thì tôi không phải khó nghĩ. Ba cái nghe thật chán, thế
là hợp với tôi. Quý vị biết mà. Tôi có thể nói ra ngay ba chuyện nghe thật
chán, được không ? – chị nhìn quanh quất – Quý vị có đồng ý không ?
Emma không thể dằn lòng, nói:
- Nhưng có một điều khó. Xin lỗi chị, nhưng chị bị giới hạn, mỗi lần
chỉ có ba chuyện thôi.
Vì thấy Emma nghiêm nghị, chị Bates không bắt kịp ý nghĩ của cô, nhưng
sau đấy chị hiểu ra. Chị không tức giận, nhưng mặt thoáng đỏ hồng.
- À, được rồi. Vâng, tôi biết ý cô muốn gì – rồi quay sang anh
Knightley – và tôi sẽ giữ mồm giữ miệng. Tôi hẳn là người rất khó thương,
nếu không cô ấy không thể nói như thế với người bạn thâm giao.
Ông Weston cất tiếng:
- Tôi thích đề nghị của chị. Đồng ý, đồng ý. Tôi sẽ gắng hết sức. Tôi sẽ
ra một câu hỏi hắc búa. Mọi người nghĩ sao?
Anh con trai của ông đáp:
- Nghĩ thấp, con e là rất thấp, nhưng mọi người sẽ rộng lượng, đặc biệt
đối với người xung phong đầu tiên.
Emma nói:
- Không, không, không thể nói là thấp. Một câu hỏi hắc búa là đủ để
cho qua ông ấy và người kế tiếp . Mời ông làm ơn ra câu đố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.