EMMA - Trang 345

Jane Austen

Emma

Dịch giả: Diệp Minh Tâm

Chương 9

Emma không tiếc đã hạ mình đi đến nhà Cole. Chuyến đi tạo cho cô nhiều
hồi tưởng đẹp vào ngày kế, tuy mất cuộc sống riêng tư nhưng bù lại cô
được gặp gỡ và được ngưỡng mộ. Cô hẳn đã giúp vui cho nhà Cole –
những người sáng giá, đáng được hưởng niềm vui! Và cô đã tạo tiếng tăm
trong một thời gian dài.

Hạnh phúc toàn vẹn – dù là trong hồi tưởng – không phải là chuyện thường
ngày: có hai điểm mà Emma chưa thật an tâm. Cô không hiểu khi đặt nghi
vấn về tình cảm của Jane Fairfax dành cho Frank Churchill liệu mình đã
vượt quá giới hạn về bổn phận của một phụ nữ đối với phụ nữ hay không.
Điều này có vẻ không đúng, nhưng ý nghĩ vẫn dẳng dai trong đầu cô. Khi
anh nhìn nhận sau việc cô nêu ra, cô càng muốn hỏi han thêm.

Điểm thứ hai cũng liên quan đến Jane Fairfax, và cô không hồ nghi về điểm
này. Cô thành thật nhìn nhận mình chơi nhạc và hát kém cỏi, và lấy làm tiếc
mình đã thờ ơ khi luyện tập khi còn nhỏ. Rồi cô ngồi tập dượt một cách
hăng say trong vòng một tiếng rưỡi.

Cữ dượt của cô bị gián đoạn vì Harriet đến.
- Ôi chao! Ước gì em chơi nhạc hay như chị và cô Fairfax!
- Harriet, đừng đánh đồng hai người chúng tôi với nhau. Tài nghệ của
chị so với cô ấy giống như đèn đêm so với ánh mặt trời.
- Ôi chao! Em nghĩ chị chơi theo cách tốt nhất. Em nghĩ chị chơi hay
ngang bằng cô ấy. Em rất muốn nghe chị đánh đàn. Tối hôm qua, mọi
người đều nói chị đánh đàn hay.
- Nếu là người có trình độ thì họ hẳn đã nhận ra sự khác biệt. Harriet à,
sự thật là tài nghệ của chị chỉ vừa đến mức được khen ngợi nhưng tài năng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.