EMMA - Trang 394

- Anh có thói quen nói lên ý kiến trong khi đọc. Làm như thế , anh có
cảm giác được gần gũi với em. Sẽ không mất thời giờ nhiều, nhưng nếu em
không thích…
- Không sao. Anh cứ nói.
Anh Knightley đọc tiếp một cách sốt sắng, rồi nói:
- Đến đọan này anh ấy có ý xem nhẹ sự cámdỗ. Anh ấy biết là mình sai
mà không có lý do để biện minh cho việc mình làm. Thế là tệ. Đáng lẽ anh
ấy không nên tính chuyện hôn ước. Nhưng anh ấy không công tâm với bố
khi viết “tính khí của ông bố”. May mà anh ấy có ông bố lạc quan, nhờ ông
đã có cuộc sống thoải mái nên anh ấy mới lợi dụng được . Đúng là cô
Fairfax về đây rồi anh ấy mới đến .
Emma nói :
- Em không quên anh đã nói một cách chắc chắn rằng anh ấy có thể đến
sớm hơn nếu muốn . Anh nói rất đúng.
- Emma à, anh không đến nỗi công tâm khi phán xét, nhưng đúng, anh
vẫn không tin nơi anh ấy .

Khi đến đoạn nói về cô Woodhouse, anh đọc to lên, thỉnh thoảng cười mỉm,
lắc đầu, pha thêm vài tiếng đồng ý hoặc phản đối, rồi trang nghiêm kết
luận:
- Quá tệ. Chơi cái trò quá nguy hiểm. Không thể bỏ qua cho anh ta.
Không nói em phán xét anh ta ra sao. Lúc nào cũng che giấu sự kiện do ý
muốn riêng của mình, không màng đến ai mà muốn được việc cho mình.
Tưởng rằng em đã thấu hiểu bí mật của anh ta. Lẽ tự nhiên là thế! Đầu óc
anh ta chứa đầy âm mưu nên cho là người khác cũng thế. Bí ẩn và mánh
khoé khiến người ta ngộ nhận! Emma, trong cách chúng ta đối xử với nhau,
mọi thứ đều phải chứng tỏ cái chân thiện mỹ, có phải không ?

Emma đồng ý, đỏ mặt vì nghĩ đến chuyện của Harriet mà cô không thể giải
thích. Cô nói :
- Anh đọc tiếp đi.
Anh đọc tiếp , rồi lại ngưng và nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.