EMMA - Trang 59

một thanh niên có lòng để ý đến ai thì ở Highbury người ta chưa quan tâm.
Chị nghĩ từ nay về sau, chỉ có hai chị em ta là hiểu được tình ý của anh ấy
ra sao.

Harriet đỏ mặt và mỉm cười, nói cô không biết tại sao người ta yêu mến
mình đến thế. Cô cảm thấy vui khi nghĩ về anh Elton, nhưng ít lâu sau cô
lại bứt rứt về việc đã từ khước anh Martin. Cô nói nhỏ nhẹ:
- Bây giờ anh ấy đã nhận được thư em. Em không rõ họ đang làm gì,
liệu các chị em gái anh ấy có hay biết không, nếu anh ấy buồn thì họ cũng
sẽ buồn. Em mong anh ấy sẽ không phiền trách lắm.
Emma nói:
- Hày nghĩ đến những người bạn của chúng ta không hịên diện ở đây
nhưng đang làm một việc thú vị hơn . Có lẽ vào lúc này anh Elton đang cho
mẹ và các chị em của anh ấy xem bức hoạ của em, nói với họ rằng người
thật còn đẹp hơn, và sau khi họ hỏi đi hỏi lại năm, sáu lần anh ấy mới nói
tên của em ra, cái tên thân thương của em.
- Bức hoạ của em! Nhưng anh ấy đã gửi bức họa đến Phố Bond mà.
- Anh ấy mà như thế! Vậy thì em không hiểu gì về anh Elton. Không,
em Harriet khiêm tốn thân yêu ơi, chắc chắn là bức hoạ chỉ nằm ở phố
Bond đến khi anh lên ngựa vào ngày mai. Anh sẽ mang nó theo bên mình
cả buổi tối nay, là nguồn khuây khoả cho anh, niềm vui của anh. Bức hoạ sẽ
giúp gia đình anh ấy hiểu về tâm tư của anh, giới thiệu em với họ, mang
đến tình cảm trìu mến về bản chất của chúng ta, khuấy động nỗi hiếu kỳ và
ý muốn làm quen. Tất cả những gì họ tưởng tượng mới hứng thú làm sao,
sôi động làm sao, bất ngờ làm sao, bận lòng làm sao!

Harriet mỉm cười, và lần này cô cười tươi tắn hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.