EMMA - Trang 73

Anh nói:
- Tôi không có ý tặng nó cho bộ sưu tập của cô Smith. Vì do bạn tôi
viết nên tôi không có quyền đưa ra trước công chúng, nhưng có lẽ cô đọc sẽ
thấy thích.

Từ ngữ trong bài thơ ghép chữ là dành cho Emma hơn là Harriet, và Emma
hiểu tại sao. Anh luôn có ý thức về việc mình làm, và anh thấy nhìn vào
mắt cô thì dễ hơn là nhìn vào mắt cô bạn nhỏ của cô. Anh chần chừ một lúc
rồi ra về.
Emma trao tờ giấy ghi bài thơ cho Harriet:
- Em nhận đi, đấy là dành cho em. Hãy giữ nó cho riêng em.
Nhưng Harriet run rẩy mà không dám nhận, nên Emma đành đọc bài thơ để
tìm cách giải đóan. Bài thơ có tựa đề "Gửi cô ---".

Cô suy nghĩ, nhận ra ý nghĩa trong đó, đọc lại lần nữa để biết chắc, rồi trao
tờ giấy cho Harriet, mỉm nụ cười tươi, tự nhủ thầm trong khi Harriet còn
hoang mang đọc qua bài thơ. "Hay lắm, anh Elton. Thật là hay. Tôi đã đọc
qua những bài thơ đố ghép chữ kém cỏi hơn. Lời tỏ tình đúng là ẩn ý hay.
Tôi cho anh điểm cao. Đây là tỉnh cảm bỉêu lộ theo cung cách của anh. Đây
là cách nói giản đơn: Cô Smith, xin cho phép tôi tỏ bày cùng cô. Xin hãy
chấp nhận câu đố của tôi và ý tình của tôi trong đó.

Xin tia chấp nhận trong mắt huyền mơ.

Đúng là Harriet. Đúng là cô bé có đôi mắt huyền mơ, thật xác đáng.
Tài trí nàng ngôn từ sẽ rộng mở.

Hừm! Tài trí của Harriet! Nhưng càng tốt. Anh chàng hẳn đã yêu sâu đậm
nên mới mô tả cô bé như thế. Hà! Anh Knightley ạ, em mong anh biết việc
này, em cho là anh sẽ được thuyết phục. Một lần trong đời anh phải nhìn
nhận mình đã nhầm lẫn. Sự việc đến hồi gay cấn đây.
Đáng lẽ Emma sẽ suy nghĩ mông lung thêm nếu Harriet không cất tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.