EMMA - Trang 82

mang, thốt lên hai tiếng "hân hạnh", liếc nhìn Emma rồi Harriet, rồi nhìn
qua quyển thơ trên mặt bàn, nhấc lên và chăm chú xem.
Sau khoảnh khắc bối rối , Emma mỉm cười nói:
- Xin anh gửi lời tôi tạ lỗi đến bạn anh, nhưng bài thơ hay như thế này
không chỉ để một hoặc hai người xem. Hẳn anh ấy được mọi thiếu nữ tán
thưởng khi viết nên vần thơ này.
Anh Elton đắn đo nhiều rồi mới nói:
- Tôi không đắn đo mà nói…không đắn đo gì mà nói rằng, nếu bạn tôi
cảm nhận chút nào như tôi…tôi tin chắc rằng nếu anh ấy có vinh hạnh như
tôi – anh lại nhìn vào quyển thơ và đặt xuống mặt bàn – anh ấy sẽ xem đây
là giây phút hãnh diện nhất trong đời.

Sau câu phát biểu ấy, anh bước đi ngay. Emma không kịp nghĩ ngợi, vì so
với tất cả tính nết tốt bụng và hiền dịu, cách nói năng của anh đáng lẽ phải
khiến cô bật cười. Cô bước vội đi để mong Harriet được hưởng niềm vui.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.