ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 127

Chàng rút trong người ra một phong bì vàng đưa sang cho Huỳnh Hảo

Hớn. Ông ta cầm lấy rồi mở ra đọc. Nét mặt quan huyện biến đổi từ từ theo
từng con chữ trên giấy, mồ hôi cũng theo đó mà tươm ra đọng trên trán.
Cuối cùng ông ta đứng lên nhã nhặn nói:

- Hạ chức xin kính chào ngài đặc nhiệm của khâm sai đại thần. Hôm

trước hạ chức được lệnh đòi đã vào ra mắt ngài khâm sai ở phủ Quy Nhơn
nhưng không có hân hạnh được biết ngài đặc nhiệm đây. Mọi sự đường đột
xin bỏ qua cho.

Đoàn Phong vội đứng lên từ tốn nói:

- Mời quan huyện ngồi xuống. Chúng ta nói chuyện với nhau về vụ

buôn bán trái phép này một chút.

Huỳnh Hảo Hớn nghe nói đến vụ buôn bán trái phép thì lo ngại vô

cùng. Hắn nhỏ nhẹ:

- Thật ra những vụ khai man chút đỉnh thế này để giảm thuế tuy vẫn

có xảy ra nhưng không nhiều lắm. Mong ngài đặc nhiệm thông cảm nới
lỏng tay cho họ. Diệp Sanh Ký là mối hàng buôn bán lớn của địa phương
ta. Họ đem lại không ít lợi nhuận cho huyện nhà và cho phủ Chúa nữa.
Ngài nhẹ tay cho.

- Buôn hàng quốc cấm, lại khai gian thuế đến hơn ngàn quan một

chuyến mà quan huyện cho là chút đỉnh à? Những khoảng thiếu hụt này sẽ
về đâu? Các ông lấy đâu ra mà nộp thuế cho triều đình?

Huỳnh Hảo Hớn nghe câu hỏi sắc gọn của Đoàn Phong mà tai hắn cứ

y như đang bị ai chọc đũa vào vậy. Hắn ngập ngừng:

- Đâu có về đâu. Chỉ là chút sơ sót trong chuyến này mà thôi. Hạ chức

sẽ cho kiểm điểm lại cách làm việc của đám thuộc hạ. Vả lại, hàng năm
huyện Bồng Sơn vẫn nộp đủ thuế cho triều đình mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.