ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 356

Công chúa khẽ gật đầu. Nàng rót thêm hai chung nữa, thong thả đưa

bàn tay đẹp như ngọc nâng chung rượu lên uống cạn:

- Chung rượu này là để tạ ơn công tử đã cứu mạng.

Văn Hiến ngồi im lặng nhìn nàng uống. Chàng không đả động gì tới

chung rượu của mình. Công chúa nói:

- Công tử không uống tức là không nhận lời cảm ơn của tôi. Tôi chỉ

còn...

- Tôi chưa từng nói công chúa mang ơn tôi bao giờ thì tại sao phải tạ

ơn?

Cả hai chợt nhận ra mình cùng lặp lại y lời nói ban nãy của đối

phương nên phì cười. Nét băng giá cố hữu trên khuôn mặt xinh đẹp của
nàng giờ đã biến mất. Nụ cười nở trên đôi môi xinh, dưới ánh trăng thanh
huyền ảo càng làm cho khuôn mặt nàng đẹp đến mê hồn. Văn Hiến như
thấy có một cảm giác kỳ lạ chạy dọc theo xương sống lên đến đỉnh đầu.
Chàng vội đưa tay bưng chung rượu lên uống cạn rồi nói:

- Công chúa không bắt lỗi, tôi không đòi trả ơn. Chúng ta không ai nợ

ai. Được chứ?

Nàng khẽ gật đầu:

- Được!

Chàng rót thêm hai chung nữa, nâng ly của mình và mỉm cười nói với

công chúa:

- Tôi mượn chung này để uống cho sự tao ngộ của chúng ta. Mời công

chúa!

Cả hai cùng cạn chung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.